CUỒNG
Ngày xưa có gã cuồng hoang
Vất lại bên đàng một nửa tuổi xuân
Trập trùng ruổi bước gian truân
Ngẩng lên mái tóc đã thuần màu mây
Rượu suông làm bạn canh chày
Câu thơ trang trải tháng ngày lao đao
Thu buồn giọt nắng hanh hao
Vướng qua một chút đã nao nao lòng
Ngày nay có gã cuồng ngông
Nhớ kẻ đang chồng đắm nỗi oái oăm
Hạ tuần mà tưởng đêm rằm
Bến sông kê chõng ra nằm chờ trăng
Vầng trăng in bóng chị Hằng
Tận nơi thăm thẳm đang vằng vặc lên
Thả hồn chìm giấc chênh vênh
Mơ tìm thoáng chốc dịu êm cuối mùa
9/2024
Nguyễn Sinh k7 (822)