Một mình ngồi với đêm thâu
Đơn côi bên ngọn đèn dầu chơi vơi
Vầng trăng lúc nhạt lúc khơi
Tiếng chim ngói đã vọng rơi đầu hè
Mặc cho trời chuyển lạnh se
Tựa vai song cửa lắng nghe mùa về
Phập phồng len giữa cơn mê
Nhớ người năm cũ sơn khê mịt mờ
Cuộc tình bỗng hóa giấc mơ
Biết ai còn nhớ vần thơ nhiệm mầu
Lá vàng giấu diếm niềm đau
Vô tình rơi xuống chân cầu hẹn xưa
8/2025
Nguyễn Sinh k7 (893)
