CHIỀU XA VẮNG
Em về khép cổng vườn thơ
Bỏ tôi đứng giữa chùm tơ nắng vàng
Cuộc tình cũng đã sang trang
Còn đâu thánh thót cung đàn tuổi xuân
Ngẩn ngơ câu chữ ghép vần
Ngâu đà rụng vỡ bên sân vắng người
Gió chiều thổi phiến vàng rơi
Vẳng trong sâu thẳm như trời sắp mưa
Chuông chùa ru vọng hồn xưa
Tưởng đâu kỷ niệm chợt lưa thưa dần
Chân trời chim nhạn đằng vân
Hoàng hôn bỗng chốc như gần như xa
5/2025
Nguyễn Sinh k7 (875)
