MÂN QUANG
Làng tôi dọc từ mương Lỡ
Miên man đến thổ Ông Bò
Về sau thêm hai Quang Hải
Lối đường lại lắm quanh co
Phía tây Vũng Thùng yên ả
Rìa đông Nam Thọ nối liền
Lưỡi long xương rồng tá lả
Xóc vào đau đến phát điên
Ba xóm quây quần san sát
Quang Sơn ở giữa tâm can
Quang Hải kề sông gió mát
Quang Cư có chợ rộn ràng
Nghe kể làng hai trăm tuổi
Có từ chúa Nguyễn vô nam
Tuổi thơ hai mùa rong ruổi
Bắn chim bắt cá đâu nhàm
Đình làng gần bên lớp học
Chổ tôi khai giảng đầu đời
Suốt ngày quần đùi áo cộc
Chờ ba tiếng trống ra chơi
Cây U trước đình rợp bóng
Vươn ra vài nhánh leo kheo
Trái chua nuốt vào ứa họng
Ngồi im nhìn mấy bạn trèo
Hết năm ra trường tiểu học
Trông về ghé mẹ chợ Chiều
Nhâm nha túm chè bột lọc
Đường Tây xe cộ quá nhiều
Chùa làng góc đầu con dốc
Hàng ngày mấy lượt đi qua
Mái ngói xỉn màu meo mốc
Gác chuông in ánh nắng tà
Vì mẹ cha không theo Phật
Tôi chưa một dịp đến chùa
Xế chiều nghe Bát Nhã giật
Ngỡ là tiếng vó ngựa khua
Về sau vô trường trung học
Góc chùa nơi đợi mỗi ngày
Chuyến xe đò xanh lọc cọc
Đưa tôi tìm kiếm tương lai
Người làng cả đời cắm cúi
Đất trồng chỉ củ khoai lang
Không thì rựa trành lên núi
Củi, mây đổi bát cơm vàng
Cha tôi ngày xưa cũng vậy
Làm sao kể xiết nhọc nhằn
Trời chưa sáng đà thức dậy
Cơm đùm dành cả ngày ăn
Mẹ tôi ngang vai đôi gánh
Tiên Sa miết tận chợ Chiều
Mặc khi đường hè lấp lánh
Suốt ngày lê bước liêu xiêu
Bỗng dưng hạ tràn bão lửa
Làng quê thấp thỏm im lìm
Cơm ngày đâu còn hai bữa
Tôi thà lang bạt cánh chim
Tha hương ngậm ngùi lá rũ
Dế kêu đêm cũng thắt lòng
Xâm mình quay về chốn cũ
Biết rằng còn đó long đong
Cả đời làm thuê làm mướn
Xóm làng sáng tối nào hay
May đâu đàn con cũng lớn
Giật mình thời thế đổi thay
Mân Quang ngày nay rất lạ
Người xa về hỏi tên đường
Dẫu đời bao lần nghiệt ngã
Thế rồi vẫn đỗi yêu thương
Miên man đến thổ Ông Bò
Về sau thêm hai Quang Hải
Lối đường lại lắm quanh co
Phía tây Vũng Thùng yên ả
Rìa đông Nam Thọ nối liền
Lưỡi long xương rồng tá lả
Xóc vào đau đến phát điên
Ba xóm quây quần san sát
Quang Sơn ở giữa tâm can
Quang Hải kề sông gió mát
Quang Cư có chợ rộn ràng
Nghe kể làng hai trăm tuổi
Có từ chúa Nguyễn vô nam
Tuổi thơ hai mùa rong ruổi
Bắn chim bắt cá đâu nhàm
Đình làng gần bên lớp học
Chổ tôi khai giảng đầu đời
Suốt ngày quần đùi áo cộc
Chờ ba tiếng trống ra chơi
Cây U trước đình rợp bóng
Vươn ra vài nhánh leo kheo
Trái chua nuốt vào ứa họng
Ngồi im nhìn mấy bạn trèo
Hết năm ra trường tiểu học
Trông về ghé mẹ chợ Chiều
Nhâm nha túm chè bột lọc
Đường Tây xe cộ quá nhiều
Chùa làng góc đầu con dốc
Hàng ngày mấy lượt đi qua
Mái ngói xỉn màu meo mốc
Gác chuông in ánh nắng tà
Vì mẹ cha không theo Phật
Tôi chưa một dịp đến chùa
Xế chiều nghe Bát Nhã giật
Ngỡ là tiếng vó ngựa khua
Về sau vô trường trung học
Góc chùa nơi đợi mỗi ngày
Chuyến xe đò xanh lọc cọc
Đưa tôi tìm kiếm tương lai
Người làng cả đời cắm cúi
Đất trồng chỉ củ khoai lang
Không thì rựa trành lên núi
Củi, mây đổi bát cơm vàng
Cha tôi ngày xưa cũng vậy
Làm sao kể xiết nhọc nhằn
Trời chưa sáng đà thức dậy
Cơm đùm dành cả ngày ăn
Mẹ tôi ngang vai đôi gánh
Tiên Sa miết tận chợ Chiều
Mặc khi đường hè lấp lánh
Suốt ngày lê bước liêu xiêu
Bỗng dưng hạ tràn bão lửa
Làng quê thấp thỏm im lìm
Cơm ngày đâu còn hai bữa
Tôi thà lang bạt cánh chim
Tha hương ngậm ngùi lá rũ
Dế kêu đêm cũng thắt lòng
Xâm mình quay về chốn cũ
Biết rằng còn đó long đong
Cả đời làm thuê làm mướn
Xóm làng sáng tối nào hay
May đâu đàn con cũng lớn
Giật mình thời thế đổi thay
Mân Quang ngày nay rất lạ
Người xa về hỏi tên đường
Dẫu đời bao lần nghiệt ngã
Thế rồi vẫn đỗi yêu thương
9/2024
Nguyễn Sinh k7 (823)