VẤN VƯƠNG
Một thời ngày mộng đêm mơ
Em đem tình dệt đường tơ óng vàng
Mặc vào sáng nét đài trang
Mặc vào sáng nét đài trang
Lả lơi theo nhịp cung đàn nắng xuân
Câu thơ anh mãi ghép vần
Ru êm cành liễu bên sân vắng người
Thu tàn vọng tiếng nhạn rơi
Hồn ươm khắc khoải khi trời đổ mưa
Thôi thì chuyện của ngày xưa
Cũng như phiến lá rừng lưa thưa dần
Quá nhiều cây cải đằng vân
Rau răm trở lại muôn phần đắng cay
Câu thơ anh mãi ghép vần
Ru êm cành liễu bên sân vắng người
Thu tàn vọng tiếng nhạn rơi
Hồn ươm khắc khoải khi trời đổ mưa
Thôi thì chuyện của ngày xưa
Cũng như phiến lá rừng lưa thưa dần
Quá nhiều cây cải đằng vân
Rau răm trở lại muôn phần đắng cay
10/5/2018
Nguyễn Sinh k7 (77/325)

ĐÓNG CỬA VƯỜN THƠ
Trả lờiXóaEm về đóng cửa vườn thơ
Gác cây bút viết dệt tơ trăng vàng
Giấy hồng em giở sang trang
Từ đây thôi chẳng cung đàn tiếng xuân
Xưa kia gieo chữ ghép vần
Nhành mai hé nở trên sân hỡi người
Nay thì mặc lá vàng rơi
Nắng lên cũng thể như trời đang mưa
Nỗi buồn xưa vẫn ngàn xưa
Lời ca rớt lại mà thưa thớt dần
Nắng chiều còn có ánh vân?
Dòng sông nước chảy còn gần ko anh?
Thehugesky