Thôi em nhé, ngủ yên miền sâu kín
Băn khoăn chi để mộng đẹp xa dần
Tình bây giờ gối hai bến sông Ngân
So nỗi nhớ bằng đêm dài thao thức
Em hãy ngủ cho mơ thành đời thực
Khi ngàn sao vẫn lấp lánh sắc màu
Heo may về se phủ suốt canh thâu
Vương hơi ấm đắm say mùi da thịt
Em hãy ngủ để ngâu đừng thút thít
Câu thề xưa còn chất ngất bên trời
Bầy quạ đen sẽ bắc nhịp ngàn khơi
Cầu Ô nối câu chuyện tình dang dở
Ngủ đi em, khoan thai từng hơi thở
Anh vẫn ngồi nghe tiếng lá vàng xô
Ghém sầu bi chôn chặt tận đáy mồ
Đợi nắng sớm ngập tràn bên ô cửa
20/8/2018
20/8/2018
Nguyễn Sinh k7 (91/182)

Dẫu Sao
Trả lờiXóaCó ích gì? Với nỗi đau thầm kín
Theo thời gian cứ vặn vẹo lớn dần
Anh còn đó! Xa vợi cả sông Ngân
Cắn vành môi trong đêm tim thổn thức
Đã qua rồi giấc mơ như rất thực
Cuốn anh đi theo thế giới muôn màu
Bỏ lại em lạnh lẽo giữa canh thâu
Bên chăn chiếu còn thơm mùi da thịt
Vẫy tay chào cuộc tình em khăn chít
Mầu trắng sô, vun đắp một nấm mồ
Kỷ niệm buồn thả theo sóng cuốn xô
Cố gặn lắng khi tiếng cười đã mất!!
8/7
Hoa Phượng