TRÔNG TRĂNG
Xưa Hàn mặc Tử trông trăng
Nửa đêm rao bán chị Hằng
Tiếng thơ ngàn đời khắc khoải
Bên đồi sương trắng giăng giăng
Tình nào đượm đẫm hương trăng
Ngất ngây một giấc mộng hằng
Giấu nhau vạn lời ân ái
Mơ về ngày cũ chiếu chăn
Cũng đành ngụp giữa màu trăng
Lời xưa như đã muộn mằn
Bước chân ai về lữ thứ
Để nhòe dòng lệ thấm khăn
Qua cầu dằng dặc bóng trăng
Âm ba bao nỗi nhọc nhằn
Lời rao trôi vào dĩ vãng
Ai người ngồi khóc dưới trăng
4/2012
Nguyễn Sinh k7 (203/207)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét