CHIỀU CUỐI THU
Em hỡi thu nầy có còn không
Tiếng thơ buồn vọng giữa mênh mông
Cung đàn man mác bài ca thánh
Tha thiết một trời kẻ ngóng trông
Dẫu biết thời gian chẳng đợi ai
Em đi biền biệt tháng năm dài
Chiều thu nắng nhạt màu quan tái
Bảng lảng trời mây khuất hình hài
Phải chăng lận đận một cung cầu
Em ngắt nụ yêu vạn ngày sầu
Rong con đò ruổi miền xa lạ
Bỏ lại bên đời bến sông sâu
Lá vàng năm trước hãy còn bay
Anh mãi theo về với cơn say
Bước chân mê mải mòn lối cũ
Khi tình chớm vụt khỏi tầm tay
Lặng lẽ ngồi khơi giấc mơ tàn
Bởi cõi lòng nầy vẫn nặng mang
Thăm thẳm đâu đây chiều lá rụng
Chợt thấy hồn tan tác thu vàng
17/11/2014
Nguyễn Sinh k7 (213/212)

TÀN THU BẾN ĐỢI
Trả lờiXóa.
Tàn thu bến đợi bé biết không
Lối bê bết lá nhớ mênh mông
Sỏi đá vô ưu chờ hiển thánh
Dại khờ nước ngược ngẫn hoài trông
Con sóng bạc đầu biển vắng ai
Ốc nhỏ mượn hồn trốn ngày dài
Nhập nhòe ảo ảnh sầu quan tái
Mộng trời cố xứ bộn bi hài
Vọng tưởng ngày xưa buổi bên cầu
Cứ ngỡ chừng đâu chẳng u sầu
Ngan ngát hương hoa tình cỏ lạ
Tơ trời mong mỏng hận chìm sâu
Bé hỡi tình mình hẫng thu bay
Bâng khuâng non đoài giấc tỉnh say
Hoàng hạc lao lư ngùi chốn cũ
Rừng rú tịch liêu nợ cườm tay
Trang thơ chững lại cánh thu tàn
Núi đồi dâu bể gió mang mang
Bé hỡi lá rơi bời bời rụng
Nhặt hộ dùm ta phiến lá vàng
10/2014
Vũ Đan Huyền K7