TÌNH MUỘN
Đông giã từ, xuân chẳng thấy sang
Người đi dằn vặt chuyến đò ngang
Sương giăng phố cũ nhòe lưu luyến
Trăng phủ đường xưa trắng bẽ bàng
Cũng bởi nhân duyên thành tác hợp
Không đành hạnh ngộ phải lìa tan
Dẫu mai con sóng đời nghiêng ngả
Vẫn mãi tình yêu giữa muộn màng
1/2/2015
Nguyễn Sinh k7 (228/149)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét