ĐƠN THÂN
Đang xuân em phải một lần
Thôi chồng làm mẹ đơn thân với đời
Mặc cho tiếng nhặt tiếng vơi
Chân em vẫn bước không lời oán than
Cõng con len giữa nhân gian
Mắt môi còn đọng nỗi bàng bạc đau
Một chút cũ - một chút nhàu
Con đường hun hút thẳm sâu nẻo về
Cứ rằng chồng bỏ chồng chê
Bảo rằng áo rách nón mê cũng đành
Em yêu vạt nắng chiều thanh
Em cần một tấm lòng thành người ơi
Có không vật đổi sao dời
Có còn không một chốn nơi an bình
Biết là mộng giấc phiêu linh
Cũng xin ghém gửi chút tình tri giao
6/2022
Nguyễn Sinh k7 (687/692)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét