THƠ FACEBOOK
Một vùng thu tím mênh mang
Đông qua hạ đến lỡ làng lòng nhau
Sao trầu chẳng thắm vôi cau
Để ta tóc rối chờ nhau cả đời...
(Hoàng Sơn)
Thu buồn thả lá vàng rơi
Tôi buồn níu bóng hình nơi xa vời
Vàng rơi thì mặc vàng rơi
Câu thơ vẫn mãi đầy vơi nỗi niềm
(Nguyễn Sinh k7)
Em đi về phía cuối trời
Mênh mang hoa tím rối bời niềm thương
Sông chiều vẫn đợi bến thương
Thuyền ai thả nhịp sông hương vẫn chờ
Chiều buông ráng nắng xa mờ
Trái tim yêu, tuổi dại khờ còn thương
(Thin Luong)
Anh ngồi nhìn nắng chiều vương
Hàng cây trước ngõ mà tương tư lòng
Không còn năm tháng chờ mong
Bóng em qua ngõ long đong nỗi niềm
Mùa buồn tình cũng phong niêm
Người đi bóng lạc giấc chiêm bao gầy
(Nguyễn Sinh k7)
Có gì mà vơi với đầy
Chiêm bao cũng thể chuyện ngày xa xưa
Người đi bóng mãi dần thưa
Người về ôn lại sớm trưa chuyện lòng
Đừng ôm mãi mớ bòng bong
Thả trôi một giấc...cầu mong yên bình
(Ngoc Kim Luong Tu)
Người đi gió cũng lặng thinh
Hỏi sao ngọn sóng lòng mình lung lay
Nhạt nhòa với chén rượu cay
Mơ màng hình bóng mà day dứt buồn
Cầu trời nắng mượt mưa suôn
Cho miền thăm thẳm mãi luôn an lành
(Nguyễn Sinh k7) (825)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét