CHIỀU THU CHỜ CHỒNG
Trời chiều sập bóng hoàng hôn
Bến quê em đứng bồng con chờ chồng
Ánh vàng nhuốm cả dòng sông
Nặng hồn Tô Thị, chạnh lòng vọng phu
Chòng chành ngọn gió đầu thu
Tha phương người để lời ru nhọc nhằn
Con thuyền giấu nỗi băn khoăn
Sau làn sương mỏng in hằn nhớ nhung
Ngày nào góp gạo thổi chung
Anh cùng hoa nguyệt em cùng con thơ
Chim quyên nhấp nhổm đôi bờ
Bỗng đâu hình bóng mịt mờ chân mây
Hoàng hôn giăng bến sông nầy
Nhớ thương cứ mãi vơi đầy tháng năm
Nhắn người nghìn dặm xa xăm
Chiều nay có thấu thân tằm vấn vương
9/2025
Nguyễn Sinh k7 (899)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét