CÓ CON ĐƯỜNG
Có con đường gần gũi mà xa xôi
Em đã đến và đi không ngoảnh mặt
Trời vào thu gió heo may dằng dặc
Cuốn bay đi giây phút buổi ban đầu
Có con đường dù chưa rớt hạt ngâu
Hồn đã trĩu tình Ngưu Lang Chức Nữ
Áng mây giăng thẫn thờ lòng cô lữ
Đồng trơ vơ xa vắng những cánh cò
Có con đường đọng mãi nỗi buồn lo
Chân rảo bước nào biết đâu là đích
Đông lạnh lẽo tràn bóng đêm trừ tịch
Vô ý chôn dấu tích một thiên đường
12/2016
Nguyễn Sinh k7 (303/246)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét