MONG NẮNG 1
Mặt trời chẳng mất đi đâu
Chỉ vờ lẩn khuất đằng sau mây mù
Nắng vàng cứ thế phiêu du
Cuối năm mà vẫn âm u sáng chiều
Em thôi kỷ niệm diễm kiều
Trở về ngày tháng cô liêu buổi đầu
Anh loay hoay giữa cơ cầu
Ươm vần thơ lạc đêm thâu đợi chờ
Thà rằng chỉ một giấc mơ
Sáng ra gắm gửi bãi bờ mông lung
Gọi bình minh dậy bập bùng
Se tia nắng ấm trùng phùng lối xưa
1/2021
Nguyễn Sinh k7 (593/596)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét