RU MÌNH
Cái ngủ mày ngủ cho ngoan
Một chút nồng nàn ru mãi không xong
Đêm dài khêu ngọn đèn chong
Đong đưa khúc hát chờ mong ru mình
Thì thôi người cứ lặng thinh
Êm xuôi một chuyến đò tình qua sông
Thì thôi người cứ theo chồng
Chuyện xa xưa ấy phập phồng ca dao
Cái ngủ mày ngủ ngoan nào
Ngoài sân cúc đã thầm thào gió đông
Không còn gì để ngóng trông
Nhặt thưa vần điệu lại mông lung sầu
Thu tàn chẳng thể đợi ngâu
Người xưa không hẹn biền dâu nẻo về
Dòng đời lắm giấc nhiêu khê
Phận tôi ngày tháng muội mê ru mình
12/2020
Nguyễn Sinh k7 (563/566)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét