Chiều thu nghe gió vọng lưng trời
Ngọn sóng thì thầm hút biển khơi
Cát ngập bàn chân hồn buốt lạnh
Sương hoen mí mắt mộng tơi bời
Ba năm cứ tưởng chừng ba tháng
Một phút ngờ đâu thoáng một đời
Theo gió gởi thương miền viễn xứ
Cõi lòng vương mãi tiếng thơ rơi
11/2017
Nguyễn Sinh k7 (328/286)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét