Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

MONG





 MONG

Mong sao trăng chẳng đặng tròn
Để cho người chẳng gởi hồn vào thơ
Để người quên chuyện tóc tơ
Không vương vấn, khỏi vu vơ muộn phiền

Rằng ai có phận có duyên
Riêng tôi chỉ một con thuyền không neo
Ai người dõi mắt trông theo
Một con bướm lượn trên đèo cuối đông

Thôi đừng ngóng cũng đừng trông
Hãy yên phận với bến sông thuở nào
Chiều về nắng bỗng hanh hao
Thoáng qua một chút cũng nao nao lòng

Biển trời dẫu có mênh mông
Tháng ngày dẫu có chênh chông lối về
Mịt mù ngàn dặm sơn khê
Mong ai hãy cứ đam mê kiếp người.

1/2011
Nguyễn Sinh K7 (2/2)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét