TIẾNG GUỐC
Dẩu môi hờn mắt liếc
Guốc gỗ tội tình chi
Bỏ anh đứng sầu bi
Em khua hè phố vắng
Phất phơ tà áo trắng
Hút tận cuối đường xa
Để ngày tháng trôi qua
Phượng bao lần nở vội
Cớ chi nhau làm tội
Bài thơ nhỏ không trao
Cho hồn bỗng nôn nao
Theo gió chiều lốc thốc
Anh như là kẻ ngốc
Em ra dáng điêu ngoa
Tình một thuở phai pha
Tóc đang dần điểm bạc
Thu rơi từng phiến lạc
Kỷ niệm cũ quay về
Dằn vặt giấc hoang mê
Âm trầm từ tiếng guốc
5/2011
Nguyễn Sinh k7 (23/376)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét