Mười ngón đan rũ hoàng hôn xuống
Lá vàng xô luống cuống vòng tay
Nghẹn ngào hứng ngọn heo may
Đâu bờ lưng của đắm say một thời
Sáu năm chẵn quãng đời em sáng
Đã một lần quýnh quáng niềm yêu
Mặn môi nếm hạt sương chiều
Mơ làn hơi ấm áp nhiều xót xa
Trăng một thuở la đà chung bóng
Bến sông xưa người chóng rời xa
Chưa bình minh đã chiều tà
Mưa thu mà vẫn phong ba ngút ngàn
Em một nỗi niềm mang theo mãi
Người cuối trời có trải sầu bi
Thu vàng rung nhịp phân ly
Năm canh hoang lạnh vần thi gieo chờ
9/2011
Nguyễn Sinh k7 (17/14)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét