Nhớ xưa mới độ tròn trăng
Lung lơi tà áo, tung tăng gót hồng
Em cười rũ nắng bên sông
Cùng tôi trên bãi mênh mông trốn tìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim xuôi bến nước, tôi tìm biển dâu
Phập phồng trời đổ mưa ngâu
Tôi - Em
Kẻ đó
Người đâu?
Lạc hồn!
*
Mến nhau từ thủa trăng tròn
Yêu nhau từ độ trắng mòn lối quen
Khi hờn giận lúc hương men
Sân trường so bước, sách đèn có nhau
Tưởng như hẹn đến bạc đầu
Ngờ đâu một cuộc bể dâu ngút trời
Rồi thì hai đứa hai nơi
Em về bến cũ tôi rời bước chân
Tha phương một kiếp phong trần
Bao tuần trăng mấy nỗi ân hận lòng
*
Xưa tìm giữa bãi mênh mông
Nay tìm em giữa bão giông cuộc đời
"Biết là đã quá xa xôi
Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao"**
*
Nhìn lên sáng cả trời cao
Trên ngàn sao ấy sao nào sao em
Ối vàng, gió đẩy trăng lên
Ô hay! Lại nữa một đêm trăng tròn
01/2011
Nguyễn Sinh K7 (9/20)
----------
(*) Thơ : Trần Đăng Khoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét