TỰ CẢM ĐÔNG GIANG
Lá diêu bông hư cấu
Đông Giang thực còn đâu
Ngôi trường vẫn sừng sững
Tóc bạn tôi ngả màu
Đâu rồi thời yêu dấu
Xót cuộc đời bể dâu
Thầy bạn người muôn ngả
Hồn như đang úa nhàu
Ai người còn đang sống
Bao kẻ về hư không
Thương một đời cha mẹ
Uổng năm tháng gánh gồng
Chiều một mình trước cổng
Thu về nghe mênh mông
Lòng đong đầy kỷ niệm
Người xưa đã theo chồng
2011
Nguyễn Sinh k7 (4/257)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét