CÔ GÁI BÁN HOA
Đắm mình theo tiết xuân qua
Em, người con gái bán hoa trên đường
Áo màu thấm hạt mai sương
Cho ai gợn mối sầu tương nghẹn ngào
Rốt năm phường phố xôn xao
Trăm hoa khởi sắc thanh tao nghìn đời
Em thành cánh én trùng khơi
Loay hoay chao giữa đất trời vào xuân
Một đời mấy bận chuyên truân
Hồn đeo u uất thân nhuần nhuyễn đau
Đỉnh non nghiêng kiếp cơ cầu
Em mang hương sắc tô màu nhân gian
Mặc cho mưa nắng phũ phàng
Mắt môi ngời sáng địa đàng phục sinh
Qua nhiều năm tháng điêu linh
Quê hương trả thoáng an bình cho em
1/2020
Nguyễn Sinh k7 (511/514)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét