ĐÊM MƯA ĐẦU ĐÔNG
Vườn một thuở đong đầy kỷ niệm
Khuya đông về ai liệm màu sương
Mưa rơi khắp ngả phố phường
Tí hiên cũng đã lặm vương nỗi buồn
Tách trà đắng trào tuôn dĩ vãng
Rơi cõi lòng một mảng lạnh tênh
Bâng khuâng ngọn gió rỉ rên
Quơ quào ảo ảnh nhém lên hình hài
Buông sao giấc mơ dài đắm đuối
Tiếng võng ai tiếc nuối bên hè
Ạ.. ời.. gió thổi truông, khe
Ơi.. à.. mưa xuống lòng se thắt lòng
Ru con vẫn trành tròng nỗi nhớ
Mình ru mình lớ ngớ niềm riêng
Sấm trời bất chợt xung thiên
Rền doi sông vắng qua triền núi sâu
Giun trở giấc âu sầu khắc khoải
Dế vọng hồn bải hoải nguồn cơn
Lặng thầm nếm giọt cô đơn
Thinh không rậm rực như hờn dỗi ai
Nhạc u uẩn màng tai nhức nhối
Mưa thì thầm bối rối tâm cang
Như nhiên mộng dẫu trễ tràng
Khúc tương tư vẫn bẽ bàng bấy nay
Tự dưng thấy tháng ngày sắp cạn
Tình một lần lảng vảng cơn mê
Đêm đông buốt giá bốn bề
Thu đi quên lửng mưa về bấc giăng
10/2019
Nguyễn Sinh k7 (483/484)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét