VƯỜN THƠ VẪN NỞ
Chơi thơ bỗng chốc hóa thành quen
Miễn thích cần chi chuyện sáng hèn
Vạn chữ người say duyên kiếp thắm
Dăm dòng kẻ choáng mộng đời đen
Do lòng muốn chẳng hoài tăm tiếng
Bởi tính ham không mọng trống kèn
Giọt nắng chiều nghiêng hoa vẫn nở
Sương vườn trong trẻo bức màn ren
2/2020
Nguyễn Sinh k7 (518/521)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét