DỖI HỜN VÀ NỖI NHỚ
Đông giăng hờn dỗi lưng trời
Người gieo nỗi nhớ bời bời niềm đau
Hàng cây cũng sớm thay màu
Đèn khuya dằng dặc lối sầu mỗi đêm
Dù cho máu nóng ruột mềm
Lửa lòng đã lịm bên thềm tương giao
Mộng vàng bỗng chốc hư hao
Bến mơ chợt hóa chênh chao con đò
Nhạn xa buông cánh đắn đo
Tiếng kêu như vẳng niềm lo nỗi buồn
Tình nào một thuở vắn vuông
Giờ thành cổ tích dập duồng mưa lay
Ngàn dâu vật vã tháng ngày
Con tằm rút ruột canh chày tơ vương
Dỗi hờn chặn lối miền thương
Làm cho nỗi nhớ hết đường tìm nhau
12/2019
Nguyễn Sinh k7 (503/504)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét