Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

TÀN THU


TÀN THU

Lạnh lùng trời ngả cuối thu
Một mình tựa cửa, sa mù giăng ngang
Dáng cây trơ nhánh hai hàng
Bóng em khuất nẻo muôn ngàn xa xôi

Nhớ về khoảnh khắc ly bôi
Đò chiều một chuyến bồi hồi tiễn đưa
Dang tay hứng hạt nắng thừa
Mà nghe sóng dậy như vừa bão giông

Miền xa em bước theo chồng
Trăng thu vàng úa âm thầm mỗi đêm
Hạt ngâu rơi rụng bên thềm 

Câu thơ mấy thuở ủ mềm nhớ thương

Thân tằm mỏi kiếp tơ vương
Thả hồn theo giấc vô thường nhẹ bay
Ngỡ ngàng tiếc ngọn heo may
Bến sông mùa cũ sóng xoài gió đông

29/10/2011
Nguyễn Sinh k7 (52/280)

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

LỜI VỌNG ĐÊM ĐÔNG



LỜI VỌNG ĐÊM ĐÔNG

Đêm đông vẳng điệu ru con ngủ
Giữa đất trời ngập phủ mưa mây
Lời ru nhung nhớ đong đầy
Bờ môi ấm của bao ngày yêu đương

Hè phố đó chung đường ta bước
Giấc hoa niên mộng ước chưa thành
Qua rồi chiến cuộc phân tranh
Người ra đi giữa mưa giành sóng xô

Nơi đất khách hong khô nỗi nhớ
Dấn thân vào nhịp thở phong ba
Ngẩn ngơ nhìn phía trời xa
Làng quê mờ dưới bóng tà mây râm

Tình yêu đó âm thầm một thuở
Tuổi học trò bỡ ngỡ niềm thương
Me xanh soi bóng bên đường
Tóc ai theo gió chiều vương dạt dào

Vườn tao ngộ ngâu nào man mác
Bỗng chốc thành khúc hát phân ly
Thu tàn tiễn bước người đi
Trăm năm đâu đủ đền nghì trúc mai

Dòng thơ cũ đêm dài thao thức
Ánh đèn khuya rạo rực từng cơn
Gió như gom trọn dỗi hờn
Gội lên mi mắt chập chờn trang thư

Lời ru đến buồn như khẽ chạnh
Nhớ người xa, cám cảnh non ngàn
Mưa nguồn trên dặm quan san
Có giăng về đến phố tàn canh thâu

1/2018
Nguyễn Sinh k7 (51/301)

MỘNG LÒNG


MỘNG LÒNG

Người về giữa mộng xa khơi
Dang tay níu lại khoảng trời hoang sơ
Bỗng rơi xuống, giọt ngây thơ
Bừng lên biêng biếc giấc mơ thành lời

Bởi rằng cái giậu mồng tơi
Cho ai cất dấu một thời vàng son
Tháng năm trôi mãi không còn
Mầm xa trỗi đọt tơ non cuối trời

Mộng vào từng chiếc lá rơi
Xua hoang vắng để bớt đời cô liêu
Ghém lòng trong ngọn gió chiều
Gửi theo một thuở yêu kiều xa xưa

Bước về theo hạt nắng thưa
Nếm bao nhung nhớ cho vừa giấc mơ
Sông xa khuất nẻo mong chờ
Cho buồm ai đặng bến bờ tươi xanh

1/10/2011
Nguyễn Sinh k7 (50/275)

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

MƯA (2)



MƯA (2)

Mưa đừng mưa nữa mưa ơi
Mưa chi chinh phụ rối bời nhớ thương
Mưa theo chân bước Hàm Dương
Mưa sâu tầm mắt Tiêu Tương mấy trùng

Mưa giăng mộng cõi mông lung
Mưa gieo tình để tơ chùng phím long
Mưa giàn giụa giữa đêm không
Mưa đan sương khói trắng lòng vọng phu

Mưa khơi trầm tích ngục tù
Mưa lên tháp cổ cho mù dấu chân
Mưa về rũ giọt bâng khuâng
Mưa thêm réo rắt phân vân kiếp người

Mưa thầm rỉ giọt hồng tươi
Mưa ươm sầu để môi cười rụng rơi
Mưa đừng mưa nữa mưa ơi...

9/2011
Nguyễn Sinh k7 (49/282)

MƯA (1)



  MƯA (1)

Mưa đừng mưa nữa mưa ơi
Mưa chi sũng ướt áo tơi anh về
Mưa giăng mù mịt sơn khê
Mưa run chân bước tái tê dặm ngàn

Mưa từ rừng thẳm mưa sang
Mưa đi mưa đến cho nàng ngóng trông
Mưa chờ mưa đợi mưa mong
Mưa đem nhung nhớ nhòe trong mắt sầu

Mưa thầm réo rắt đêm thâu
Mưa lên phố vắng cho nhàu ước mơ
Mưa buồn thấm ướt trang thơ
Mưa vương vấn để bơ phờ nét son

Mưa dầm cuối bể đầu non
Mưa gieo tình để héo hon một đời
Mưa đừng mưa nữa mưa ơi...

9/2011
Nguyễn Sinh k7 (48/283)

SÔNG XƯA



SÔNG XƯA

Chiều vắng bên dòng sông trôi
Ngắm ai rảo bước trên đồi thông xanh
Thông xanh theo gió đưa cành
Bóng em ngày đó qua nhanh một thời

Bây giờ cách trở ngàn khơi
Mình tôi trở lại nghe lời thông ru
Sông sâu sóng vỗ mịt mù
Tình thôi như đã thiên thu đợi chờ

Gối đầu tìm lại giấc mơ
Những ngày xưa cũ vu vơ giận buồn
Em ngồi hong nắng chiều buông
Nuớc sông biếng chảy, ngàn thông gọi sầu

Cớ sao em vội đi mau
Để tôi thành kẻ dại cầu mộng du
Thông ơi! Hãy tiếp lời ru
Sông kia xin cứ sương mù giăng giăng

10/2011
Nguyễn Sinh k7 (47/21)

CHUYẾN ĐÒ CUỐI NĂM



CHUYẾN ĐÒ CUỐI NĂM

Bao năm xa cách trở lại quê
Bước đến bên sông tết đã kề
Chiều xuống sương mờ giăng kín lối
Một chút đông tàn cũng tái tê

Bên dòng đò cắm như đang mơ
Cô lái về đâu để khách chờ
Hay cô đã bước sang đò khác
Bỏ lại trên bờ tuổi ngây thơ

Chẳng phải tình yêu cũng đắm say
Dẫu không hò hẹn cũng u hoài
Tháng năm chôn chặt niềm tơ tưởng
Đành gởi tình theo mây trắng bay

Một hai hôm nữa xuân lại sang
Nhớ chuyến đò xưa đã lỡ làng
Nước sông phẳng lặng như hờ hững
Nghe lòng trỗi dậy nỗi miên man

01/2011
Nguyễn Sinh k7 (46/254)

XUÂN XANH



XUÂN XANH

Dâu xanh ươm chỉ nong tằm
Em xuân xanh bởi gió thăm mỗi ngày

Chiều chiều tóc xõa ngàn mây
Em ngồi hong nắng vờn lay cuối vườn
Mắt huyền lấp lánh yêu thương
Xa xăm gợi chút vấn vương mong chờ

Người về cóp nhặt câu thơ
Gửi theo cánh bướm nương bờ vai em
Hoa xuân rực rỡ hiên thềm
Em xuân phảng phất dịu êm lững trời

Biển lòng rộn rã trùng khơi
Trong như tiếng sóng vọng lời tình ca
Xuân xanh em của muôn nhà
Mặc ai gối mộng thiết tha riêng mình

Cảm ơn em đã vô tình
Cho anh sống lại dáng hình thuở xưa

03/2018
Nguyễn Sinh k7 (45/170)

DÁNG XUÂN



DÁNG XUÂN

Giòn giòn cái dáng xuân xanh
Bởi công thầy mẹ tác thành nên em

Hoa xuân rực rỡ hiên thềm
Hương xuân yên ả hòa lên phố phường
Nàng xưa đi hội chùa Hương
Em nay cùng bạn ra đường đón xuân

Không còn tấm áo tứ thân
Lụa hồng ấm chút lâng lâng đầu mùa
Rộn ràng bờ tóc đong đưa
Dang tay vén hạt nắng thưa ngọt ngào

Môi hồng thắm nụ nôn nao
Vườn xuân biết có lối nào bâng khuâng
Mắt nhung chưa lấm bụi trần
Dáng em tựa cánh thiên thần thơ ngây

Cầu cho năm đủ tháng đầy
Bóng ai qua ngõ ngày ngày anh mơ

4/2018
Nguyễn Sinh k7 (44/326)

GỬI EM



GỬI EM

Gửi về em một phong thư
Dường như gói gọn trầm tư ánh chiều
Thông già rũ bóng tịch liêu
Gió đông rào rạt, sóng triều ngẩn ngơ

Gửi cho em những vần thơ
Hình như ghém cả mộng mơ một thời
Biển lòng rung nhịp chơi vơi
Từ trong thăm thẳm vọng lời liêu xiêu

Gửi riêng em một tình yêu
Là con tim rạo rực nhiều mến thương
Mây trời một thuở vấn vương
Lá thu tàn úa bên đường ngóng trông

Gửi lại em một dòng sông
Của ngày xưa cũ mênh mông trốn tìm
Ru hồn trong khoảng lặng im
Bờ đê ngồi cạnh ngắm chim theo bầy

Gửi luôn em cuộc đời này
Đường đêm đếm bước chân gầy lẻ loi
Lặng thầm dưới bóng trăng soi
Dõi theo kỷ niệm lòng thoi thóp buồn

9/2019
Nguyễn Sinh k7 (43/480)

RU


RU
Ru em hồn bướm mơ tiên
Ngút ngàn khắc khoải, miên triền vẩn vơ
Ru cho lòng bớt bơ thờ
Đen dòng suôn mượt , thắm bờ thơ ngây
Ru cho môi mắt mơ đầy
Đừng dâng ngấn nước đặng vay dỗ dành
Hương nồng một thuở đang xanh
Em đem gắm gửi lên nhành mưa thu
Đông về vọng mãi lời ru
Gió đêm xào xạc mộng du lòng người
Mơ xuân em một nụ cười
Xanh giàn thiên lý, đỏ trầu thắm vôi
Ru em không tiếc một lời
Cho tình ta mãi ngàn đời trắng phau
3/2011
Nguyễn Sinh k7 (42/186)

TRỞ VỀ



TRỞ VỀ 

Chiều bên sông, nước trở dòng
Dừng chân bến cũ thấy lòng ngẩn ngơ
Mới hôm nào tuổi ngây thơ
Mà nay sương nhuộm bạc phơ mái đầu

Em giờ đã bước sang đâu
Thả con đò nhỏ nghiêng sầu chân đê
Hàng dương gọi gió mùa về
Cho làn sóng gợn bốn bề nhớ thương

Nửa đời mỏi bước ly hương
Bao cay đắng bấy vấn vương đợi chờ
Đường về chỉ một niềm mơ
Trước sân bóng mẹ, trên bờ dáng em

Thời gian giũ hết ngọt mềm
Tìm đâu được chút êm đềm buổi xưa
Hết rồi sáng đón chiều đưa
Bên sông úp mặt dưới mưa đông đầy
   
9/3/2019
Nguyễn Sinh k7 (41/419)

THỔN THỨC



THỔN THỨC

Nửa đêm choàng dậy viết thơ
Giật mình câu thực câu mơ nhọc nhằn
Ngoài trời ngập ngựa ánh trăng
Mà nghe thăm thẳm vết hằn viễn miên

Hương lài tỏa ngợp dưới hiên
Khiến cơn mê lạc qua miền hư không
Tháng năm về với chất chồng
In sâu từng dấu mênh mông cuộc đời 

6/2011
Nguyễn Sinh k7 (40/430)

QUÊ MẸ



QUÊ MẸ

Quảng Nam quê ngoại ta ơi
Xanh tươi một dải như lời mẹ ru
Ngọt ngào dòng nước sông Thu
Thần tiên chiều xuống mây mù Hải Vân

Thuyền ai đậu bến Hà Tân
Có xuôi về dưới Hội An anh chờ
Điện Bàn cát dậy trong thơ
Nắng Hòa Vang ngập đôi bờ Hàn giang

Mỹ Khê sóng cuộn mênh mang
Tóc em rối cả hai hàng dương xanh
Có thương thì đến cùng anh
Sơn Trà mây nước tròng trành giấc mơ

Tiên Sa chiều ngả nắng mơ
Một vầng mây rợp đôi bờ thùy dương
Đi xa lại nhớ lại thương
Về đây bỗng nặng vấn vương một thời

10/2011
Nguyễn Sinh k7 (39/84)

MAI VỀ



MAI VỀ

Mai về em mặc áo nâu
Giở trang kỷ niệm tìm nhau cuối mùa
Gió thu rắc hạt lưa thưa
Cho sầu vương thuở nắng mưa đầy đồng

Mai về ngắm lại bến sông
Nhìn con nước chảy lên ròng mấy cơn
Chiêm bao giấc bỗng chập chờn
Mà nghe xa vắng níu hồn thơ rơi

Mai về ngụp giữa dòng khơi
Rũ cho sạch hết lỗ lời bể dâu
Rũ luôn năm tháng dãi dầu
Cho mau trang điểm ban đầu buổi xưa

Mai về anh biết hay chưa
Còn không mùa cũ nắng mưa hôm nào
Dẫu đời mấy bận xanh xao
Cũng xin vướng chút nôn nao đường về

9/2011
Nguyễn Sinh k7 (38/9)

MÀU ÁO TÍM



MÀU ÁO TÍM

Thuở ban sơ em yêu màu áo tím
Để nắng chiều choáng ngợp cả hồn anh
Cơn gió nhẹ mang hương mùa xuân chín
Chim gọi đàn lanh lảnh giữa đồi xanh

Ép cánh lá thuộc bài vào trang vở
Mắt ngây thơ lồng lộng cả núi rừng
Tà áo tím cho lòng anh bỡ ngỡ
Bước chân về len lén nhớ người dưng

Đường diệu vợi gói theo nhiều mơ ước
Em đi rồi hoa nắng cũng ngừng đưa
Dấu chân cũ trên đồi hoang sóng bước
Xa xăm màu áo tím của ngày xưa

Anh gọi mãi tên loài hoa sắc tím
Đẹp hoang sơ trên triền dốc quê nhà
Dõi ký ức về khoảng trời câm nín
Bước chân gần lòng bỗng vời vợi xa

Em dĩ vãng một thời buông tóc xỏa
Giấu vần thơ cho anh mãi kiếm tìm
Ánh mắt đó bao lần chiều nghiêng ngả
Để bây giờ hồn lịm giữa màu sim

9/2011
Nguyễn Sinh k7 (37/167)

CHIỀU TAN HỌC



CHIỀU TAN HỌC
 
Em Đông Giang mắt đen tóc thả
Học lớp E nên chỉ thèm me.
Giờ tan trường đàn chim một ngả
Bước theo em ra lộ chờ xe

Gió sông Hàn thổi ngang An Hải
Mắt đăm đăm mãi tận Sơn Trà
Bởi khờ khạo nhấm nhằm bùa ngải
Miệng nhẩm hoài tên của loài hoa

Kỷ niệm cũ nằm im trang vở
Màu mực xanh nét chữ mờ run
Một cánh thư hai mùa phượng nở
Để âm thầm giấu gửi chim muông

Đông Giang hỡi, một thời tươi trẻ
Xin giã từ người mộng buổi xưa
Đường quan san mưa dầm nắng dẽ
Vẫn nhớ hoài những buổi chiều đưa

12/9/2011
Nguyễn Sinh k7 (36/92)

TUỔI TRĂNG



TUỔI TRĂNG

Trung thu vằng vặc vầng trăng
Theo nhau cùng ngắm chị Hằng trên đê
Gió đêm ngào ngạt hương quê
Xôn xao tiếng trống bốn bề mênh mang

Nước sông trải tấm lụa vàng
Mắt em sáng giữa muôn ngàn ánh sao
Bài đồng dao bỗng nôn nao
Tóc mây một thuở vướng vào giấc mơ

Thời gian không đợi chẳng chờ
Bóng trăng mầu nhiệm bây giờ còn đâu
Gió mùa giăng mắc hạt ngâu
Ngẩng lên tóc đã điểm màu sương pha

Bao năm thất lạc quê nhà
Trăng rừng soi bước bôn ba khắp miền
Chiêm bao về chốn bình yên
Cầu cho em mãi ngoan hiền tuổi trăng

3/2018
Nguyễn Sinh k7 (35/314)

GIÁM ĐỐC "THƠ"



GIÁM ĐỐC "THƠ"

Tự nhiên thành giám đốc
Nhà máy sản xuất thơ
Trước dẫu có nằm mơ
Cũng chưa lần nghĩ tới

Gần một đời bươi bới
Giờ nên kẻ cao sang
Ta phải bước xênh xang
Mới ra người quyền chức

Ngày online, đêm thức
Miệng lảm nhảm đọc thơ
Vừa mới sáng tinh mơ
Mặt đã như mèo ướt

Xin mọi người làm phước
Cho được từ chức thôi
Kẻo vợ bảo...dở hơi
Là đời tôi...đi đứt!

8/2011
Nguyễn Sinh k7 (34/56)

AI



AI

Ai đem mộng đẹp xây thành
Để con bướm lạc xuống nhành mù u
Ai ngồi đếm lá mùa thu
Đêm nghe vang vọng lời ru gợi buồn

Ai làm cho hạt mưa tuôn
Bước chân lữ thứ cuộn cuồng niềm đau
Ai thao thức giữa ngàn sâu
Sim rừng một nụ tím màu chơi vơi

Ai về gọi ánh trăng khơi
Cho đê mê rụng tả tơi bên cầu
Ai gào ai giữa đêm thâu
Cho ngàn sao đọng giọt sầu miên man

10/2011
Nguyễn Sinh k7 (33/7)

VÍ DẶM



VÍ DẶM

Từ Nam ruổi bước chân ra
Về thăm lại đất ông cha thuở nào
Vẫn là cây khế, cầu ao
Tiếng em đồng vọng ngọt ngào xa xưa

Câu hò xứ Nghệ xa đưa
Chiều trên bến vắng nghe mưa nỗi niềm
Kia cầu Bến Thủy mờ im
Nước sông Lam bỗng nổi chìm tiếng thơ

Giận thương tràn cả đôi bờ
Đưa nhau tìm lại giấc mơ ngập lòng
Đã trao một sợi chỉ hồng
Răng anh lại nhủ rằng không thương nì

Đường chiều rời bước chân đi
Lời quê còn đọng chi li, tỏ tường
Giận em giận, thương thì thương
Anh ơi cặn kẽ soi đường... nhớ nhau

10/2011
Nguyễn Sinh k7 (32/166)

TRĂNG CỔ TÍCH



TRĂNG CỔ TÍCH

Đêm xưa ngồi dưới trăng mơ
Nhẩm câu cổ tích cùng ngơ ngẩn buồn
Mắt huyền vướng sợi tóc suôn
Khóc thương tiên nữ biệt buông lối trần

Dáng xuân một thuở tần ngần
Em xinh tươi để bâng khuâng gió chiều
Lững lờ một thoáng hương yêu
Ngây thơ em chẳng hiểu điều tôi mong

Câu hò dằng dặc trên sông
Chớm thu em chợt theo chồng chốn xa
Đêm khuya ngồi dưới trăng tà
Mình tôi thầm nhớ Hằng Nga năm nào

Đắm hồn theo giấc chiêm bao
Chỉ nghe tiếng sóng vọng vào chơi vơi
Ánh vàng lấp loáng dòng khơi
Bóng em cổ tích choáng ngời trong tôi

7/2018
Nguyễn Sinh k7 (31/339)

HẠNH NGỘ



HẠNH NGỘ

Từ biển xanh ngóng lên miền núi đỏ
Ngơ ngác tìm hình bóng của ngày xa
Đâu vóc dáng tuổi học trò bé nhỏ
Thời gian về lưu lạc nét hương hoa

Em chợt đến như buổi đầu gặp gỡ
Dưới hàng me nhè nhẹ gió ru tình
Tà áo trắng phất phơ màu bỡ ngỡ
Vén tóc thề che dấu nỗi lặng thinh

Tình yêu đến như gió lùa khung cửa
Ém tâm tư vào trang giấy nhiệm mầu
Bao kỷ niệm chìm sâu mùa nắng lửa
Đẩy cuộc đời về hai ngả thương đau

Con đường nhỏ vắt ngang chiều lá rũ
Em xa rồi mây trắng chẳng buồn trôi
Anh lặng lẽ theo về trường ngói cũ
Gió ngập tràn cánh phượng đỏ xa xôi

Rồi biển nhớ xanh lên màu núi thẳm
Giấc mơ xưa bỗng lồng lộng quay về
Em đứng đó từ xa xăm nghìn dặm
Nắng xuân nào rạo rực giấc hoan mê

8/2011
Nguyễn Sinh k7 (30/22)

HOA PHÙ DUNG



HOA PHÙ DUNG

Nhớ em tìm lại bến xưa
Phù dung vẫn nở lưa thưa cạnh bờ
Không còn, dẫu một niềm mơ
Sương thời gian đã phủ mờ dấu chân

Sắc hoa trắng muốt tần ngần
Bỗng ưng ửng đỏ như lần nói yêu
Hết rồi đưa sáng đón chiều
Sang ngang em bỏ lại điều thệ minh

Phù dung từng khóm rung rinh
Như đôi vai nhỏ lúc tình chia xa
Em giờ là của người ta
Bên sông anh khóc cánh hoa của đời

Phù dung hỡi! Phù dung ơi!
Mới mơn mởn thoắt rã rời dung nhan
Phận mang sớm nở tối tàn
Như tình yêu vội bẽ bàng một đêm

11/7/2011
Nguyễn Sinh k7 (29/4)

KHÁT VỌNG



KHÁT VỌNG

 Vọng phu hóa đá chờ chồng
Em chưa hóa đá nhưng lòng bỗng trơ
Người đi sương lạnh mây mờ
Mười năm hiu quạnh đợi chờ làm sao

Gió mùa thổi ngọn nôn nao
Sao khuya héo hắt soi vào mông lung
Ngỡ ngàng từng ngón tay rung
Cung đàn lỗi nhịp tơ chùng phím long

Âm thầm dưới ngọn đèn chong
Câu thơ như phiến lá chòng chành rơi
Một mình một bóng chơi vơi
Khi thao thức ngóng, khi vời vợi trông

Vọng phu hóa đá chờ chồng...

20/9/2018
Nguyễn Sinh k7 (28/355)

NHÂN NHÌN HÌNH LỚP CŨ



NHÂN NHÌN HÌNH LỚP CŨ

Ngắm hình thầy, bạn lớp xưa
Đã lâu cứ tưởng mới vừa gặp nhau
Thời gian cửa sổ - bóng câu
Nhìn lên tóc đã nhuốm màu gió sương

Nhớ xưa cùng dưới mái trường
Bên thầy bên bạn yêu thương tròn đầy
Miên man nét bút thơ ngây
Ghi bao kỷ niệm tháng ngày mộng mơ

Hạ về cánh phượng bâng quơ
Thoắt trông đã thấy mây mờ nắng xa
Nửa đời ngụp giữa phong ba
Ngỡ như lạc mất hương hoa một thời

Dẫu rằng cách trở ngàn khơi
Người mau chân bước về nơi ban đầu
Qua rồi một thoáng bể dâu
Đưa nhau tìm lại thuở mầu nhiệm xưa

6/2011
Nguyễn Sinh K7 (27/432)