Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

HẠ XƯA


HẠ XƯA

Thì thầm tiếng gió gọi đêm
Nghe như con sóng êm đềm bên hiên
Bâng quơ một chút ưu phiền
Hạ xưa khơi dậy niềm riêng ngập lòng

Biển chiều in bóng ngàn thông
Gặp nhau cũng chỉ bận lòng người xa
Bởi chưng tâm tưởng thật thà
Ngỡ tình vẫn mãi ươm hoa mộng vừa

Bây giờ tàn giấc mơ xưa
Hạ vương từng vạt nắng thưa úa màu
Tóc dài ngày ấy hương cau
Còn đây héo hắt dây trầu riêng mang

22/6/2013
Nguyễn Sinh k7 (143/233)

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

MÂY


MÂY

Em bây giờ có còn không
Chiều nay đồng nội mênh mông gió buồn
Hạt rơi từ phía ngọn nguồn
Cho dòng nước bạc cuộn cuồng xa khơi

Em bâng quơ giữa lưng trời
Mang theo hình bóng một thời tương tư
Ngút ngàn trong cõi thực hư
Yêu thương từ độ mùa thu chớm về

Em đâu rồi giữa tái tê
Vườn xưa một bóng tứ bề mưa bay
Mơ màng ngọn gió heo may
Mình tôi đứng đó lắt lay nỗi hàn

Em mơn man chốn gió ngàn
Còn đây xa vắng ngập tràn hồn hoang

18/6/2013
Nguyễn Sinh k7 (142/234)

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

TƠ TƯỞNG


TƠ TƯỞNG

Muốn sang bên ấy thăm em
Ban ngày thì ngại, ban đêm thì phiền
Bây giờ người mỗi phận riêng
Đâu còn cái thuở bơi thuyền tắm sông

Hè sang nắng trải đầy đồng
Ngây thơ em vội theo chồng đất xa
Ngâu buồn ngâu chẳng nở hoa
Bằng lăng tím rụng nhạt nhòa lối xưa

Bao lần trời trở nắng mưa
Thời gian như vẫn còn chưa nhiệm mầu
Sông sâu người bắc nhịp cầu
Cho vần thơ lạc bến sầu mênh mang

16/6/2013
Nguyễn Sinh k7 (141/27)

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

TRĂNG CHIỀU


TRĂNG CHIỀU

Nắng chiều rũ ánh tàn phai
Rụt rè trăng đậu lên vai áo người
Xanh xanh bẽn lẽn nụ cười
Bên sông vài chiếc lá rơi cuối mùa

Sóng triều vỗ mạn đò khua
Người và trăng cũng vặn vừa cặp đôi
Một hình một bóng chơi vơi
Xa xôi vọng khúc lả lơi nguyệt cầm

Trăng rằm đã lạc bến không
Miền xưa ai chợt thả hồn miên du
Câu thơ tròn trịa lời ru
Cho khao khát dậy tương tư nối vần

Gió chiều còn đó bâng khuâng
Thì thôi đừng nữa ngại ngần hợp tan
Trăng đang gieo mãi cung đàn
Đưa người trở lại chốn tràn ngập vui

6/2013
Nguyễn Sinh k7 (140/174)