Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

SÁM HỐI



SÁM HỐI

Gió chiều rung nhịp chênh chao
Xót xa đồng vọng theo vào mênh mông
Rũ hồn xuống cạnh mom sông
Nguyện cầu cho mối tơ hồng mượn vay

Tình nay xoãi cánh chim bay
Bến xưa mòn mỏi thương ngày nhớ đêm
Thôi đừng dằn vặt chi thêm
Chuông chùa đang thả dịu êm nỗi lòng

Hãy bình yên phận vợ chồng
Cho anh được sám hối dòng thơ hoang

2/2018
Nguyễn Sinh k7 (26/307)

CÔ BẠN HỌC



CÔ BẠN HỌC

Ngày xưa áo trắng sân trường
Em nay một nắng hai sương với đời
Ôi! Người bạn gái tôi ơi
Áo nâu em vẫn tuyệt vời dáng xinh

Một lần mắt sáng lung linh
Chìa môi em bảo bạn mình trẻ con
Chỉ là câu nói làm khôn
Mà tôi lòng dạ héo hon mấy ngày

Hạ về theo cánh phượng bay
Tóc mây em đượm nồng say cuối đường
Qua cầu dệt mộng yêu đương
Bỏ tôi đứng giữa niềm thương vơi đầy

Vô tình gặp lại em đây
Môi kia vẫn chúm chím thay tiếng cười
Xa rồi ngày tháng xinh tươi
Trong tôi em vẫn là người thuở xưa

5/2011 
Nguyễn Sinh k7 (25/18)

MƯA MÙA HẠ


MƯA MÙA HẠ

Qua rồi rả rích tháng đông
Giữa hanh hao bỗng cơn giông vỡ òa
Phố quen kẻ lại người qua
Chìm trong sóng nước nhạt nhòa bóng nhau

Cũng vì một thoáng mưa mau
Mà nay đọng lại niềm đau mỗi chiều
Một lần lạc bước cô liêu
Dưới hiên vắng chợt ngỏ điều nắng mưa

Bây giờ em biết hay chưa
Tràn hoa bóng nước đường xưa lối nầy
Mây vần vũ, gió tung bay
Tiếng mưa rào rạt làm quay quắt lòng

Trời mưa bong bóng phập phồng,
Em đi lấy chồng để khổ cho nhau.
*
Thôi đừng mưa nữa mưa mau,
Để anh hứng trọn niềm đau tháng ngày

5/2011
Nguyễn Sinh k7 (24/6)

---------------------------
(*) Lời bài hát: Hoàng Nghĩa

TIẾNG GUỐC


TIẾNG GUỐC

Dẩu môi hờn mắt liếc
Guốc gỗ tội tình chi
Bỏ anh đứng sầu bi
Em khua hè phố vắng

Phất phơ tà áo trắng
Hút tận cuối đường xa
Để ngày tháng trôi qua
Phượng bao lần nở vội

Cớ chi nhau làm tội
Bài thơ nhỏ không trao
Cho hồn bỗng nôn nao
Theo gió chiều lốc thốc

Anh như là kẻ ngốc
Em ra dáng điêu ngoa
Tình một thuở phai pha
Tóc đang dần điểm bạc

Thu rơi từng phiến lạc
Kỷ niệm cũ quay về
Dằn vặt giấc hoang mê
Âm trầm từ tiếng guốc

5/2011
Nguyễn Sinh k7 (23/376)

EM GÁI LẤY CHỒNG



EM GÁI LẤY CHỒNG

1
Tin em gái sắp có chồng
Nói vui nhưng lại thấy lòng buồn hiu
Còn đâu cái thuở sớm chiều
Anh em thui thủi bao điều ngọt cay

Thời gian gió thoảng mây bay
Anh lưu viễn xứ, em ngày tháng quê
Cha già một nỗi mọi bề
Thân em lận đận đi về sớm khuya

Nghe em lỡ một lần yêu
Hồn như chết lặng giữa chiều cuối thu
Từ nơi biền biệt xa mù
Cầu cho em được lại điều chờ mong

2
Nhận tin em gái lấy chồng
Đường xa diệu vợi nên không kịp về
Bước chiều khập khễnh đường đê
Nghe trong thương nhớ bốn bề gió đông

Ngày mai em gái theo chồng
Đêm nay đôi má có hồng hơn xưa
Mong trời đừng đổ cơn mưa
Để em anh phải đong đưa giọt buồn

3
Nức lòng một mối sầu tuôn
Chúc cho em được trọn suôn sẻ đời
Mơ về một khoảng xa khơi
Có đôi chim nhạn chẳng rời dấu bay

5/2011
Nguyễn Sinh k7 (22/15)

SAO EM NỠ VỘI



SAO EM NỠ VỘI
 
Sao em nỡ vội bước đi
Khi trong anh nỗi tình si vẫn còn
Trăng khuya hết khuyết lại tròn
Biết tìm đâu được hương mòn lối xưa

Người đi bỏ lại chiều mưa
Ta về nép dưới lưa thưa nhạt nhòa
Phố quen từng dấu chân qua
Soi trong thương nhớ biết là của nhau

Thề xưa hẹn đến bạc đầu
Chớm xuân em vội qua cầu rủi may
Bây giờ bồng bế hai tay
Lời ru trĩu nặng heo may đầu mùa

"Sao em bỏ ngọt tìm chua
Bỏ công tìm quạ, bỏ cua tìm còng..."
Bỏ anh đứng giữa chờ mong
Qua sông một chuyến long đong nỗi niềm

Ván kia như đã đóng thuyền
Em đem gởi phận thuyền quyên cho người
Bến sông giờ bặt tiếng cười
Nghiêng chao phiến lá gọi mời thu sang

1/5/2011
Nguyễn Sinh k7 (21/285)

TIẾNG RAO ĐÊM



TIẾNG RAO ĐÊM
 

Âm vang tiếng cuốc gọi buồn
Giọng rao như thổi sầu tuôn ngập hồn
Não nùng vẳng giữa càn khôn
Nhói trong tâm khảm nỗi cồn cào đau

Kiếp người một cọng lách lau
Mưa dằn xuống đất gió chao lửng trời
Phải mang số mỏng phận vơi
Nửa đêm xuôi ngược buông lời rao ru

Tháng ngày, xuân hạ đến thu
Niềm riêng một cõi hoang vu bước về
Nghe lòng buốt giá hoan mê
Nghẹn ngào ôm ấp câu thề trăm năm

Mơ màng hình bóng xa xăm
Vùi thân cô quạnh đông nằm soi mưa
Giọng oanh thỏ thẻ năm xưa
Thành u uất tiếng rao thưa đêm buồn

4/2011
Nguyễn Sinh k7 (20/505)

MỘT DÒNG SÔNG



MỘT DÒNG SÔNG

Tuổi thơ gởi lại bến sông
Ly hương ngày ấy mênh mông nỗi buồn
Thu chưa rớt giọt đầu nguồn
Đã dâng ngấn nước, đã duồng thiết tha

Bao năm bạn gốc sim già
Theo sim đời phủ nhạt nhòa phong rêu
Núi rừng vọng tiếng chim kêu
Trăng phai triền suối như thêu mối sầu

Sông ơi, chẳng hóa ruộng dâu
Miên man con nước làm đau ráng chiều
Qua rồi ngày tháng phiêu diêu
Còn đâu đồng vắng cánh diều cao bay

Bàng hoàng đi giữa mơ say
Dòng xưa liền dải, bước nay nửa chừng
Đò còn một chuyến sang. Nhưng
Tình sâu không trọn xin đừng theo qua

4/2011
Nguyễn Sinh k7 (19/287)

GIÃ BẠN


GIÃ BẠN

Hớ hênh trăng rụng mái đình
Giao duyên câu hát, ân tình luyến trao
Áo thâm, dải thắm, yếm đào
Em đem thương nhớ giắt vào tim anh

Thôi rồi hội đã sang canh
Hát câu giã bạn long lanh mắt nhìn
Dùng dằng gửi nón làm tin
Sương giăng một dải trời in hai dòng

Ngập ngừng em bước qua sông
Lơ thơ con nước, mênh mông mạn thuyền
Bỏ câu quan họ trao duyên
Bỏ đêm trăng lạnh tiếng quyên gọi buồn

Đôi bờ một mối sầu tuôn
Gieo chi câu hát cho hồn tái tê
Não nùng vọng mãi triền đê
Người ơi người ở đừng về. Người ơi...

3/2011 

Nguyễn Sinh k7 (18/78)

LỜI MÙA THU



LỜI MÙA THU

Mười ngón đan rũ hoàng hôn xuống
Lá vàng xô luống cuống vòng tay
Nghẹn ngào hứng ngọn heo may
Đâu bờ lưng của đắm say một thời

Sáu năm chẵn quãng đời em sáng
Đã một lần quýnh quáng niềm yêu
Mặn môi nếm hạt sương chiều
Mơ làn hơi ấm áp nhiều xót xa

Trăng một thuở la đà chung bóng
Bến sông xưa người chóng rời xa
Chưa bình minh đã chiều tà
Mưa thu mà vẫn phong ba ngút ngàn

Em một nỗi niềm mang theo mãi
Người cuối trời có trải sầu bi
Thu vàng rung nhịp phân ly
Năm canh hoang lạnh vần thi gieo chờ

9/2011
Nguyễn Sinh k7 (17/14)

TÌNH BẠN



TÌNH BẠN

Chia xa ngày ấy đã lâu
Bởi câu lục bát bắc cầu tìm nhau
Ngày xưa nói chuyện mai sau
Ngày nay hỏi chuyện cơ cầu được-không

Thương nhau tựa chén rượu nồng
Dẫu xa xôi một dòng sông chẳng là
Ai người lặn lội tìm qua
Bỗng nhiên ngẫm chuyện Bá Nha-Tử Kỳ

Đành rằng tử biệt sinh ly
Đời người đâu dễ biết gì mốt mai
Mã Yên núi vẫn dặm dài
Hán Dương còn tỏ bóng ai đi về

Đường trần lắm nỗi nhiêu khê
Bạn ơi! Xin hãy đam mê cõi người

12/2010
Nguyễn Sinh k7 (16/168)

THẬM THÌNH



THẬM THÌNH

Chưa qua đặng chốn Thậm Thình
Vẫn nghe tiếng nước non mình từ đây
Quê hương một thuở sum vầy
Tiếng ru hòa nhịp giã chày hằng đêm

Lời ca dao mẹ ngọt mềm
Dỗ con giấc mộng êm đềm muôn nơi
Từ hồng hoang đến mù khơi
Tương lai dựng giữ đất trời ngàn năm

Mắt em sáng tựa trăng rằm
Mênh mông đồi cọ, xa xăm biển vàng
Tay ngà vung điệu râm ran
Cho hương lúa rộ chan chan núi rừng

Bánh dầy dâng với bánh chưng
Bắc Nam liền dải tưng bừng kiệu đưa
Rập ràng lúc nhặt lúc thưa
Nghe như hồn nước non xưa...
Thậm Thình

4/2011
Nguyễn Sinh k7 (15/293)

THẦM HỎI



THẦM HỎI

Em có cùng ta trở lại không
Đông Giang đường nắng má ai hồng
Đong đưa làn tóc bờ vai nhỏ
Áo trắng tan trường bay mênh mông

Em có cùng ta trở lại không
Mỹ Khê mây nước mãi bềnh bồng
Những buổi chiều vàng trên bến vắng
Lác đác ve sầu vọng hư không

Em có cùng ta trở lại không
Sơn Trà sương khói giữa ngàn thông
Trao nhau chiếc lá thuộc bài nhỏ
Để ép vở hay ép vào lòng

Em có cùng ta trở lại không
Hàn giang nổi sóng một dòng sông
Thất thểu tìm nhau phà qua lại
Tím lòng cơn gió thổi đầu đông

Em có cùng ta trở lại không
Cái buổi chia xa ngập phượng hồng
Ánh mắt nghiêng chao bờ môi mặn
Một thời hai kẻ biết chờ mong

Em có cùng ta trở lại không?

3/2011
Nguyễn Sinh k7 (14/57)

CHIM QUYÊN


  
CHIM QUYÊN
 

Chim quyên xuống đất ăn trùn
Anh hùng lỡ vận lên nguồn đốt than*

Trời trưa đổ nắng chang chang
Gánh đôi anh đặt cuối làng đợi em
Than này không bán chợ bên
Chờ đông gió xuống quạt lên em nằm

Giêng hai rồi đến tư năm
Hễ dâu xanh ngát thì tằm ăn lên
Tơ hồng em bán chợ trên
Uổng công đôi gánh chờ em cuối làng

Hai ta tình đã nặng mang
Bởi cha mẹ nàng chẳng tỏ vàng thau
Tơ hồng em bán nơi đâu
Than buồn anh mãi gối đầu mỗi đêm

Chim quyên lẻ bạn kêu đêm
Mưa ngâu tháng Bảy trăng lên lại về

3/2011
Nguyễn Sinh k7 (13/13)
-----------------
(*) Ca Dao

MỸ KHÊ CHIỀU TRỞ GIÓ



MỸ KHÊ CHIỀU TRỞ GIÓ

Mây xuống thấp gió ru lời hoang dại
Mỹ Khê buồn vươn ngọn sóng mờ xa
Thấp thoáng qua màu áo tím hoa cà
Làm xao động hàng dương sầu lá rủ

Trên đồi cát anh như người mơ ngủ
Nén tâm tư ken chặt giấc mộng hồn
Mắt ai làm thấp thỏm cả hoàng hôn
Làn tóc mượt rối tung vùng kỷ niệm

Tình hoang sơ hơn một lần chết lịm
Bóng thùy dương còn in dấu bơ thờ
Gió giao mùa trằn trọc những vần thơ
Đem khắc khoải lẫn pha vào da diết

Đàn đâu đó gợi thêm niềm nuối tiếc
Mỹ Khê ơi, tình như đã muộn màng
Níu thời gian cho chất ngất bẽ bàng
Đành từ giã biển mùa xưa mộng mị

12/1917 
Nguyễn Sinh K7 (12/292)

BẰNG LĂNG TÍM



BẰNG LĂNG TÍM  

Láng giềng một thuở nhìn qua
Khóm tần lãng đãng, nương cà hớ hênh
Bâng quơ khuya sớm gọi tên
Hoa bằng lăng tím giậu bên thơm nồng

Sông sâu nước chảy xuôi dòng
Làm sao gởi được nỗi lòng mang mang
Phập phồng bìm bịp kêu vang
Bên hiên đôi nhện chung hàng giăng tơ

Ngày trông tháng đợi năm chờ
Cánh hoa rụng bớt, ước mơ thêm nhiều
Hóng mong một chút hương yêu
Lẫn trong làn gió cuối chiều nhẹ vương

Người đi nắng nhạt sau vườn
Chùm hoa tím đẫm sầu tương bẽ bàng
Ráng hồng dẫn bước thu sang
Lắt lay đồng vắng, mênh mang cõi lòng

Heo may lồng lộng bên sông
Buồm xa quên mối tình hồng, thuyền ơi
Thảng mai cá nước chim trời
Biết tìm đâu được một lời luyến thương

Rũ lòng ruổi bước tha phương
Đâu bằng lăng trải tím đường riêng ta
Đã không duyên phận chẳng là
Chiều thu tựa gốc sim già bâng khuâng

7/2019
Nguyễn Sinh K7 (11/58)

CÂU GIĂNG



CÂU GIĂNG

Em là mây hay là trăng
Anh cũng là kẻ câu giăng dưới đồng
Đêm ngày xuôi ngược viển vông
Giăng tìm kỷ niệm chất chồng tháng năm

Còn bao lâu nữa trăng rằm
Để anh kê chõng ra nằm bến sông
Một đời chờ đợi, ngóng trông
Nửa vầng trăng một cõi lòng nhớ nhung

Mây ơi! Hãy cứ mông lung
Miên man, yên ả tận cùng thẳm sâu
Chẳng bao giờ đến bạc đầu
Cũng xin thoảng chút hương cau đêm hè

Không người nói, chẳng người nghe
Mình anh trơ trọi trên bè giăng câu
Đời như nước chảy qua cầu
Bao giờ giăng được tình sầu của em

1/2011
Nguyễn Sinh k7 (10/11)

TRÒN TRĂNG




TRÒN TRĂNG 

Nhớ xưa mới độ tròn trăng
Lung lơi tà áo, tung tăng gót hồng
Em cười rũ nắng bên sông
Cùng tôi trên bãi mênh mông trốn tìm

Tìm em như thể tìm chim
Chim xuôi bến nước, tôi tìm biển dâu
Phập phồng trời đổ mưa ngâu
Tôi - Em
Kẻ đó
Người đâu?
Lạc hồn!

*
Mến nhau từ thủa trăng tròn
Yêu nhau từ độ trắng mòn lối quen
Khi hờn giận lúc hương men
Sân trường so bước, sách đèn có nhau

Tưởng như hẹn đến bạc đầu
Ngờ đâu một cuộc bể dâu ngút trời
Rồi thì hai đứa hai nơi
Em về bến cũ tôi rời bước chân
Tha phương một kiếp phong trần
Bao tuần trăng mấy nỗi ân hận lòng

*
Xưa tìm giữa bãi mênh mông
Nay tìm em giữa bão giông cuộc đời
"Biết là đã quá xa xôi
Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao"**

*
Nhìn lên sáng cả trời cao
Trên ngàn sao ấy sao nào sao em
Ối vàng, gió đẩy trăng lên
Ô hay! Lại nữa một đêm trăng tròn

01/2011
Nguyễn Sinh K7 (9/20)
----------
(*) Thơ : Trần Đăng Khoa

TÍM ĐỎ



TÍM - ĐỎ

Sân trường đầy sắc đỏ
Thêm háo hức đợi chờ
Em như nàng tiên nhỏ
Đưa anh vào cõi mơ

Ôi! Mùa hè năm cũ
Bỗng thấy hồn xót xa
Đời không còn bến đỗ
Anh đi tìm phong ba

Bao tháng ngày chết lịm
Núi thẳm và rừng sâu
Một nụ hoa sim tím
Cũng dấy nên nỗi sầu

Phượng vỹ đỏ bên đường
Bóng em ngày thơ dại
Tà áo trắng yêu thương
Chút ngập ngừng trong mắt

Sim rừng loang sắc tím
Giữa biền biệt chiều hoang
Anh một thời câm nín
Em một lần sang ngang

Cả góc trời nhung nhớ
Bao mộng ước tan tành
Tơ lòng như rụng vỡ
Rơi xuống đời mong manh

1/2011
Nguyễn Sinh k7 (8/165)

VALENTINE' và VỢ



VALENTINE' DAY và VỢ

Chưa lần anh tặng em hoa
Dẫu mình đã sống chung qua nửa đời
Thôi đừng buồn nữa vợ ơi
Hoa lòng ta vẫn tuyệt vời tặng nhau

Thời gian nước chảy qua cầu
Ai xui cái buổi ban đầu gọi tên
Để rồi ngày tháng lênh đênh
Lên đồi dốc, xuống thác ghềnh sẻ chia

Khi trưa trắng, lúc đêm khuya
Nắng rừng bỏng rát, đầm đìa mưa đông
Chung vai cùng sức gánh gồng
Nhọc nhằn, cay đắng, vợ chồng sớm hôm

Trần ai nước chảy đá mòn
Bao chìm nổi để chẳng còn bâng khuâng
Của thời một cặp tình nhân
Vần thơ anh cũng xin dâng vợ hiền

2/2011
Nguyễn Sinh k7 (7/258)

CÔ BÁN LỘC



CÔ BÁN LỘC

1
Xuân người cầu lộc chùa Dâu
Tôi đây ra ngõ mua trầu lấy hên
Gặp cô bán lộc không tên
Trầu xanh muối trắng sắp bên vệ đường

Sáng xuân chút lạnh còn vương
Đất trời yên ả, phố phường tinh mơ
Cô hàng đon đả chào mời
Đầu năm mua hộ, anh ơi - lộc tài

2
Muối, trầu xếp thẳng hàng hai
Cô đem bán cả cho ai qua đường
Môi cười chín đợi mười thương
Mắt nhung gợi chút vấn vương mong chờ

Lộc tài đượm đẫm sương mơ
Phải cô đang nghĩ tóc tơ chuyện lòng
Ngày xuân cô bán ước mong
Cho người. Cô giữ má hồng gởi ai

3
Cầu cho bĩ tận thái lai
Trầu cay muối mặn, trúc mai trùng phùng

Tết Tân Mão 2011
Nguyễn Sinh K7 (6/10)

ẢO MỘNG



ẢO MỘNG

Gió đông lạnh vương màu rêu phiến đá
Bước chân dồn thầm lặng dốc cô liêu
Thôi mây ơi đừng khoe dáng mỹ miều
Chiều ngơ ngác bên rừng thu trơ nhánh

Rượu khô cạn mà hồn sao sóng sánh
Vin khúc Nghê Thường lạc giấc Nam Kha
Gót phiêu diêu tràn mộng ảo Yên Hà
Tình hoang phế nên tiếng lòng thao thức

Đàn ai đó, vang xa niềm ray rức
Khơi dậy tro tàn, dấu tích ngàn năm
Tháp cổ xưa bàng bạc dáng em nằm
In đậm bóng một thiên đường ân ái

Nghe giục giã vó ngựa về quan ải
Ảo mộng tan rồi, một cõi sơ hoang
Níu thời gian chết lịm giấc mơ tàn
Lòng nức nở giữa muôn trùng xơ xác

1/2011
Nguyễn Sinh k7 (5/8)

TỰ CẢM ĐÔNG GIANG



TỰ CẢM ĐÔNG GIANG

Lá diêu bông hư cấu
Đông Giang thực còn đâu
Ngôi trường vẫn sừng sững
Tóc bạn tôi ngả màu

Đâu rồi thời yêu dấu
Xót cuộc đời bể dâu
Thầy bạn người muôn ngả
Hồn như đang úa nhàu

Ai người còn đang sống
Bao kẻ về hư không
Thương một đời cha mẹ
Uổng năm tháng gánh gồng

Chiều một mình trước cổng
Thu về nghe mênh mông
Lòng đong đầy kỷ niệm
Người xưa đã theo chồng

2011
Nguyễn Sinh k7 (4/257)

HỜN TRÁCH



HỜN TRÁCH

Ai làm hai đứa quen nhau
Trời? Không, không phải. Trời đâu biết gì
Sương chiều lóng lánh giọt mi
Gió đong đưa bóng trăng ghì đêm thâu

Ai làm hai đứa xa nhau
Trời? Không, không phải. Trời đâu hiểu gì
Mưa nguồn đổ hạt lâm li
Cắn răng, dứt ruột ra đi buổi nào

Ai làm hai đứa quên nhau
Trời? Không, không phải. Trời đâu lỗi gì
Thôi đừng sầu muộn nữa chi
Tình xưa dang dở cũng vì không duyên

 
2011
Nguyễn Sinh k7 (3/256)

MONG





 MONG

Mong sao trăng chẳng đặng tròn
Để cho người chẳng gởi hồn vào thơ
Để người quên chuyện tóc tơ
Không vương vấn, khỏi vu vơ muộn phiền

Rằng ai có phận có duyên
Riêng tôi chỉ một con thuyền không neo
Ai người dõi mắt trông theo
Một con bướm lượn trên đèo cuối đông

Thôi đừng ngóng cũng đừng trông
Hãy yên phận với bến sông thuở nào
Chiều về nắng bỗng hanh hao
Thoáng qua một chút cũng nao nao lòng

Biển trời dẫu có mênh mông
Tháng ngày dẫu có chênh chông lối về
Mịt mù ngàn dặm sơn khê
Mong ai hãy cứ đam mê kiếp người.

1/2011
Nguyễn Sinh K7 (2/2)