GIÓ CHIỀU THU
Em như ngọn gió chiều thu
Vương theo hạt nắng điệu ru ngọt sầu
Ngỡ ngàng tháng bảy trời ngâu
Xa xôi thì nhớ, gần nhau ngại ngùng
Thấu chi lòng vả dạ sung
Để ai hồn mãi mông lung cánh chuồn
Lên đồi hóng mái tóc suôn
Cho câu thơ rối sợi buồn mênh mông
11/2014
Nguyễn Sinh k7 (214/211)