ĐÔNG MUỘN
Dẫu có chậm nhưng rồi đông cũng tới
Mưa đầy trời, gió lạnh thổi từng cơn
Kéo tấm chăn ru giấc ngủ chập chờn
Ghém nhung nhớ cho hồn vơi mộng mị
Đêm buốt giá hoang mơ tình tri kỷ
Ngọn đèn hao không soi thấu hình hài
Thu chớm vàng bỗng vụt nét pha phai
Xuân chưa hé mà nụ say choáng chếnh
Dẫu có muộn nhưng rồi em cũng đến
Vắt sầu tương lên ngọn sóng bạc đầu
Biển gầm gào xao xuyến hạt mưa sâu
Mây rũ xuống cho vòng tay vụng khép
Chút hơi ấm bàng hoàng chưa kịp nép
Bỗng xa xôi như một áng sương chiều
Lá ven đường thấm đẫm những lời yêu
Nương hoang vắng vun sầu bên cổ mộ
13/12/2014
Nguyễn Sinh k7 (218/17)