Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

THƠ VẦN EN


THƠ VẦN EN

Chiều xuống ra đường đón bạn quen
Vừa khi thành phố mới lên đèn
Xe cộ ngược xuôi, người tất bật
Nghe dậy trong lòng chút bon chen

Đây rồi quán cóc, nơi mấy phen
Thân hữu cùng nhau, cả sang hèn
Nhâm nhi từng giọt cà phê đắng
Hay gọi thùng bia tạo chút men

Giàu có chi đây khách vùng ven
Nên cô chủ nhỏ chẳng nỡ chèn
Trà đá, khăn lau đều miễn phí
Rảnh tay khuyến mãi một câu khen

Đủng đỉnh nhìn đời lắm rối ren
Mới đang giám đốc bỗng lèn phèn
Quần lửng, áo bun, xe hủ tiếu
Tối chiều gắn chặt tiếng leng keng

Còn kia bà chủ chốc thành sen
Lấp ló ngã tư đứng thổi kèn
Mặt lưu vết những ngày son phấn
Nhờ nhợ như là đột biến gien

Ngán ngẫm trò đời trắng đổi đen
Bao dung chẳng thấy, chỉ ghét ghen
Sáu ngàn ba vạn đâu là mấy
Còn lại bao nhiêu? - Chẳng bõ bèn

29/12/2013
Nguyễn Sinh k7 (164/76)

hải âu và biển


hải âu và biển

em đâu phải là chiều
mà nhuộm anh đến tím*
em mãi loài chim biển
bay suốt miền xa khơi

nơi cuối đất cùng trời
anh gầm gào, tĩnh lặng
nắng nung mùi muối mặn
mưa dội sóng bạc đầu

mỏng manh cánh hải âu
em lững lờ nỗi nhớ
gió rì rào muôn thuở
ru tình biển và chim

khi nắng sớm bình yên
lúc ráng chiều giông bão
đôi cánh nhỏ nghiêng chao
em vẽ hồn biển vắng

26/12/2013
nguyễn sinh k7 (163/40)
______________
(*) thơ Hữu Thỉnh

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

ĐÊM ĐÔNG


ĐÊM ĐÔNG 1

Tiếng đàn trở nhịp thở than
Bài thơ cũng đã dở dang câu lời
Ngoài hiên vài đợt mưa rơi
Hồn nghe lạc lõng không nơi chốn dừng

Giáo đường từng tiếng chuông rung
Hốt nhiên tâm tưởng như chừng vỡ tan
Ngày xưa ai dáng huy hoàng
Mà nay còn chỉ mộng hoang tuôn trào

Lặng thầm gói ghém niềm đau
Giữa đêm đông bỗng ngút sầu tương tư
Trăng non một mảnh tàn dư
Làm sao ghép lại tròn như buổi nào

Còn gì một chút cho nhau
Có chăng kỷ niệm mãi đau đáu nầy
Gửi theo làn gió, tầng mây
Mong người năm cũ tròn đầy giấc mơ

12/2013
Nguyễn Sinh k7 (162/229)

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

TRĂNG VÀ CÂU THƠ


TRĂNG VÀ CÂU THƠ

Năm xưa rao bán trăng vàng
Câu thơ Thi Sĩ bẽ bàng niềm đau
Người đi trăng rụng bến sầu
Vu vơ lời hẹn bên cầu tròn trăng

Một mùa trăng, mấy mùa trăng
Câu thơ cứ mãi dùng dằng mỗi đêm
Vầng trăng hết lặn lại lên
Còn anh thì đã mất em từng ngày

12/2013
Nguyễn Sinh k7 (160/85)

VÀNH KHĂN TANG TRÊN MÂM PHÁO



VÀNH KHĂN TANG TRÊN MÂM PHÁO

Khăn tang chị vấn ngang đầu
Đứng trên mâm pháo canh bầu trời đêm
Khâm Thiên máu đổ ruột mềm
Thù nầy kẻ cướp không đền không xong

19/12/2022
Nguyễn Sinh k7 (161/230)

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

LÁ THUỘC BÀI


LÁ THUỘC BÀI

Đưa em tìm lá thuộc bài
Mây trôi đỉnh núi, nắng phai lưng đồi
Một lần – chỉ một lần thôi
Bài em thuộc mãi còn tôi xa trường

Bó thân làm kẻ tha phương
Mười lăm năm trĩu bụi đường áo cơm
Chiều chiều nhìn khói rạ rơm
Mà nghe sực nức mùi thơm lá rừng

Phải chi ngày ấy em đừng
Cả tin phép lạ giữa chừng hoàng hôn
Thì đâu hồn lạc mất hồn
Hanh hao nắng hạ dập dồn mưa đông

Ngày về trường vắng người không
Đồi hoang cỏ lạnh mênh mông nỗi niềm
Bài học xưa đã im lìm
Còn đây chiếc lá mãi tìm mà chi?

12/2013
Nguyễn Sinh k7 (159/61)

CHIA LY


CHIA LY

Tiễn người đi, ta về vùng sáng tối
Biển u hoài vọng tiếng sóng triều cao
Phút chia tay vỏn vẹn một câu chào
Sao còn đó con đường dài mưa đổ

Tình yêu đến nắng vờn bên cửa sổ
Gió ngập ngừng khi lá rụng vào đêm
Bờ môi xinh ru giấc mộng êm đềm
Làn tóc xỏa mượt suôn miền kỷ niệm

Giữa hoan mơ chợt lửa lòng tắt lịm
Tiếng tơ chùng bởi cung bậc dối gian
Chiều bên sông nhợt nhạt sắc thu vàng
Cơn gió lạnh xô tình về đôi ngả

Đường phố cũ bỗng dưng thành xa lạ
Người đi rồi hoa sứ rụng còn đâu
Thành quách xưa lặng lẽ dưới mưa sầu
Căn gác nhỏ trải vần thơ làm bạn

21/11/2013
Nguyễn Sinh k7 (158/41)