TA VÀ XUÂN
Ta, xuân không hẹn trước sau
Mà hằng năm vẫn gặp nhau một lần
Đào hồng bung nụ trước sân
Hiên sau mai trổ phân vân đóa vàng
Trở thành một nỗi trái ngang
Xuân hoài phơi phới ta càng già nua
Dẫu người có gắng phân bua
Quả xoài khi chín bớt chua những là
Xuân đang tràn khắp ngõ nhà
Đèn hoa phường phố, lụa là gái son
Xuân giăng góc biển đầu non
Cho mùa viễn xứ mãi còn nguyên sơ
Dòng sông nước chảy đôi bờ
Hạ, Thu, Đông, cũng sẽ hờ hững trôi
Bâng khuâng tóc bạc da mồi
Ngày xuân vẫn thấy bồi hồi với xuân
2/2024
Nguyễn Sinh k7 (797)