Thứ Hai, 29 tháng 8, 2022

HÀNG XÓM


HÀNG XÓM

Ngõ xưa giấu chút ngại ngần
Anh về men giậu cúc tần sang chơi
Phập phồng kỷ niệm đầy vơi
Chiều quê tím nụ mồng tơi ngả giàn

Chỏng trơ mấy cụm phong lan
Bên tàn hoa sứ mênh mang sân nhà
Vắng người vắng cả luống cà
Tường loang vọng tiếng lá đa u hoài

Đưa tay khẽ chạm cành mai
Cánh vàng vương vãi mà ai nỡ đành

4/2016
Nguyễn Sinh k7 (281/155)

CÕNG NẮNG



CÕNG NẮNG

Má xuân vừa chớm ửng hồng
Hè sang em cõng nắng đồng muối trưa
Mấy mùa bươn gió chạy mưa
Hai mươi mà sắc hương chưa mặn mòi

Hoàng hôn ngả bóng săm soi
Áo choàng khăn phủ em ngoi mắt nhìn
Gánh vàng đổ đống làm tin
Bóng hình một thuở vẫn nghìn dặm xa

Người đi chối bỏ quê nhà
Tha hương lạc bước phù hoa thị thành
Đắm mình trong đám tươi xanh
Quên rồi ngọn gió hao hanh biển chiều

Người đi chẳng nhớ lời yêu
Bao năm vọng tiếng sóng liêu xiêu bờ
Không đành nói chuyện tóc tơ
Muối kia hạt trắng hững hờ lòng nhau

Dẫu mai tình có bạc màu
Cũng xin cõng nắng qua cầu sớm trưa
Đục trong một chút duyên thừa
Em đây gánh cả nắng mưa phận mình

4/2016
Nguyễn Sinh k7 (280/154)

NGỘ NÀNG THƠ


NGỘ NÀNG THƠ

Nghe thôn dưới có nàng thơ
Lời hoa ý nguyệt dệt mơ mỗi ngày
Lầu đài cung bậc dựng xây
Câu vần mượt cả chồi cây xanh rờn

Đồng làng ngan ngát rạ rơm
Đó đây hương bưởi toả thơm dịu dàng
Có con bướm lạc hiên nàng
Lượn lờ theo ánh nắng vàng trên sân

Ngại ngùng ghé bước cầu thân
Nữ nam thọ thọ thoắt gần đặng sao
Nhân gian ai hiểu chăng nào
Thôi thì dăm chữ gửi vào thinh không

Tai ong, ruột rối, chân vòng
Chị đây có chủ. Đừng hòng nhé cưng!

3/2016
Nguyễn Sinh k7 (279/146)

NHẬT THỰC



NHẬT THỰC

Mặt trăng cùng với mặt trời
Hai nguồn sáng tạo cho đời sinh sôi
Em với anh cũng một đôi
Đầu non cuối bãi dạt trôi tháng ngày

Bốn mùa len giữa trời mây
Cứ hoài rong ruổi đông tây mỏi mòn
Hẹn hò trên bến hoàng hôn
Khi em tỏa sáng chẳng còn anh đâu

Không là Ngưu Chức đợi ngâu
Quạ giăng Ô Thước bắc cầu hội giao
Chỉ bâng quơ khắc chiêm bao
Em đem hình bóng nhập vào tim anh

Thế gian ngờ chuyện gở lành
Tình yêu vẫn mãi tròng trành điệu ru
Dẫu trời đất chuyển âm u
Xin cho trọn giấc ngục tù trong nhau

3/2016
Nguyễn Sinh k7 (278/145)

MA NƠ CANH

 


MA NƠ CANH

Ma nơ canh! Ma nơ canh!
Trắng lam vàng tím đỏ xanh mỗi ngày
Bên đường váy lụa bay bay
Người qua lại ngắm em bày dáng xinh

Chuẩn chu cái vóc cái hình
Lâng lâng nắng hạ, rập rình mưa đông
Phải đâu mẹ ẵm cha bồng
Phải đâu một thuở tóc nồng má thanh

Ma nơ canh! Ma nơ canh!
Em là bóng của mong manh cuộc đời
Sớm khuya môi mắt rạng ngời
Nét thần tiên gợn dải thời trang suông

Ngày qua tháng lại buông tuồng
Không niềm vui chẳng nỗi buồn xa xôi
Thu đông xuân hạ vãng rồi
Ai ngồi đếm những giọt trôi cuối mùa

3/2016
Nguyễn Sinh k7 (277/144)

VƯỜN BƯỞI


VƯỜN BƯỞI

Săm tới đếm lui chẵn chục hai
Vườn đâu trồng bưởi quá là sai
Ba chùm lắt lẻo vin cành nhánh
Hai quả tròng trành trĩu áo đai
Con trẻ mân mê không méo mó
Bố già sờ sẫm chẳng sần chai
Vàng xanh to nhỏ đều ngon cả
Sớm tối người ơi ráng miệt mài

2/2016
Nguyễn Sinh k7 (276/143)

VỊNH QUẢ ỚT


VỊNH QUẢ ỚT

Sinh ra cũng bởi một loài cây
Tạo hóa cho mang dáng vóc nầy
Thiếu thuở xanh um nào kẻ thấy
Sung thời đỏ ửng lắm người hay
Chưa quen, em nó còn e ngại
Đã biết, chị mình mãi đắm say
Cứ phở hay cơm đều thích cả
Dù khi nhấm nháp phải cau mày

2/2016
Nguyễn Sinh k7 (275/142)

XUÂN LY

 

XUÂN LY

Đã thấy mai vàng rụng dưới hiên
Chia ly nào chẳng đọng ưu phiền
Nhạn lai thu trỗi bài ca thánh
Én biệt xuân tàn giấc mộng tiên
Hoa bởi cạn duyên đành rã phận
Tình vì hết phận phải chờ duyên
Hạ qua đông vãng mời xuân đáo
Lan toả màu yêu khắp ngõ miền

2/2016
Nguyễn Sinh k7 (274/141)

THẸN THÙA VỚI XUÂN



THẸN THÙA VỚI XUÂN

Đầu năm hí hoáy một vần thơ
Gió cuốn mưa bay khói lượn lờ
Se sắt thiên thời đầu hóa ngẩn
Lọc lừa nhân thế dạ thành ngơ
Ba mươi vừa thoát ngày tò tẽn
Sáu chục gần đeo tuổi tráo trơ
Đành gửi ước mong vào lớp trẻ
Bởi nhi nhĩ thuận vẫn đang chờ

10/2/2016
Nguyễn Sinh k7 (273/140)

KHAI BÚT ĐẦU NĂM BÍNH THÂN

 

KHAI BÚT ĐẦU NĂM BÍNH THÂN

Cuộc đời mấy chục cái xuân
Âu lo cũng lắm, gian truân đã nhiều
Bây giờ còn chẳng bao nhiêu
Thôi thì đem hết ra...tiêu...cho rồi!!!

9/2/2016
Nguyễn Sinh k7 (272/139)

CHIỀU CUỐI ĐÔNG 1

 


CHIỀU CUỐI ĐÔNG 1

Hàng cây ngả úa bởi màu chiều
Buốt giá theo về phố quạnh hiu
Ngước mắt gió lay hồn lạc lõng
Trêu ngươi mây rũ dáng yêu kiều
Trang thơ ngày nọ nhòe câu nhớ
Men rượu mùa nầy nhạt sắc yêu
Dẫu biết đông tàn xuân lại đến
Sao lòng trĩu nặng bước cô liêu

1/2/2016
Nguyễn Sinh k7 (271/138)

ĐỜI KẾ TOÁN

 

ĐỜI KẾ TOÁN

Cuộc đời kế toán thật là hay
Ra đường là lượt áo bay bay
Com lê, cà vạt luôn thẳng nếp
Chỉ mới trung tuần đã phải vay

Cuộc đời kế toán thật là hay
Bởi tại phước nhà nên gặp may
Tiền bạc người ta nắm giữ hết
Còn mình con số cứ quắt quay

Cuộc đời kế toán thật là hay
Sáng sang đơn vị, tối về say
Lên Phây hú họa dăm ba chữ
Chưa hết câu vần đã ngủ ngay

1/2016
Nguyễn Sinh k7 (270/137)

TÌM DẤU CHÂN XƯA


TÌM DẤU CHÂN XƯA

Chiều đi tìm dấu chân xưa
Trời đông sót hạt nắng thưa nhạt màu
Dáng hình một thuở còn đâu
Khi thời gian thoắt qua cầu không hay

Mênh mang kỷ niệm vơi đầy
Bốn mươi năm để một ngày dài thêm
Dốc lòng cho thỏa dịu êm
Cạn ly men để ngọt mềm yêu thương

Đắn đo chi giấc vô thường
Mùa xuân đã khuất, miên trường đã xa
Đêm dài ngồi đếm phong ba
Mới hay còn chút ngọc ngà thẳm sâu

1/2016
Nguyễn Sinh k7 (269/136)

ƠN EM GỬI NẮNG

 

ƠN EM GỬI NẮNG

Ơn em gửi chút nắng hanh vàng
Khi ngọn gió mùa thổi rét sang
Băng tuyết rẻo cao rừng lá rụng
Giá sương lũng thấp cánh hoa tàn
Hiếu kỳ du khách khoan thai bước
Khó nhọc dân tình trĩu nặng mang
Giữa lúc trời đông tràn khắp nẻo
Nắng em ấm mãi suốt đêm hàn

1/2016
Nguyễn Sinh k7 (268/135)

THAY ĐỔI



 THAY ĐỔI

Ngày chưa tròn tuổi mặn mà
Em tham chơi để hoa cà vấy vương
Nắng chiều tím vệt chân phương
Áo em chấp chới bên đường gió giông

Cuối năm em bước theo chồng
Thơ ngây gửi lại triền sông bão bùng
Gió lay sóng nước trập trùng
Váy màu em thả mông lung bãi bờ

1/2016
Nguyễn Sinh k7 (267/134)

CON ĐƯỜNG

 


CON ĐƯỜNG

Theo em đi suốt những con đường
Luôn cả nhạt nhòa lẫn sắc hương
Dằng dặc mưa đông chiều viễn phố
Xôn xao nắng hạ sớm miên trường
Phiêu du một thuở tình vương gió
Lầm lũi bao lần tóc nhuộm sương
Thảng hoặc mai kia đường rẽ lối
Mong ai vẫn mãi bước vô thường

1/2016
Nguyễn Sinh k7 (266/133)

KHOAI VÀ SẮN

 

KHOAI VÀ SẮN

Sắn khoai vốn có bởi người trồng
Cũng tại đất trời giở tính ngông
Chàng hãng lùm kia thò lủng lẳng
Tum hum bụi nọ chổng mồng mông
Nhỏ to, dài ngắn phần tông giống
Mũm mĩm, nuột nà phước hoá công
Quân tử thoáng nhìn đà thẹn mặt
Thiên tai địch họa tạm no lòng

12/2015
Nguyễn Sinh k7 (265/132)

MIỄN CƯỠNG



MIỄN CƯỠNG

Rồi thì thu cũng vụt qua
Rồi thì đông đến tình pha phai dần
Rồi thì môi mắt bần thần
Rồi thì đến lúc chẳng cần có nhau

Vậy mà hồn mãi đáu đau
Vậy mà giữa phố lao nhao mắt nhìn
Vậy ư, một thoáng chùng chình
Vậy là người đã dối mình dối ta

Ừ ừ ... rồi chuyện sẽ qua
Ừ ừ ... một dạo chuyện ta với người
Ờ ờ ... mưa nắng chuyện đời
Ờ ờ ... thôi kệ tiếng lời nhân gian 

12/2015
Nguyễn Sinh k7 (264/131)

MƠ TƯỞNG

 


MƠ TƯỞNG

Tưởng em hạt nắng đầu xuân
Ươm hồn anh bớt nỗi truân chuyên đời
Tiếng lòng vọng cõi xa khơi
Vướng câu thơ bỗng thành lời thắt the

Tưởng em ngọn gió trưa hè
Đung đưa kỷ niệm tàng me cuối đường
Tìm vào giấc mộng yêu đương
Ngỡ ngàng áo tím sân trường miên du

Tưởng em ánh nguyệt đêm thu
Nương ngàn sao trỗi điệu ru ngọt lành
Mắt huyền thả sợi long lanh
Treo tình yêu vội lên cành mênh mông

Không! Em là giọt mưa đông
Vô tình rơi xuống triền sông nỗi buồn
Ngày mai con nước đầu nguồn
Xuôi về dội sóng tràn tuôn bãi bờ...

12/2015
Nguyễn Sinh k7 (263/130)

KẾ THỪA



KẾ THỪA

Kế thừa ầm ĩ chuyện nhà nhà
Như thể rằng lông dính với da
Anh nọ chức cao nhờ phước mẹ
Chị nầy quyền rộng bởi công cha
Uyên thâm chả cội thành đa dại
Dốt nát lắm nguồn biến đại gia
Thuở trước con vua làm thái tử
Thời nay cháu sãi quét sân a?

3/12/2015
Nguyễn Sinh k7 (262/129)

CHÀY VÀ CỐI

 


CHÀY VÀ CỐI

Nhớ một thuở chày về với cối
Những hôm đầu bối rối lắm cơ
Chân dang, miệng mím, tay quờ
Chày trên cối dưới bơ phờ từng đêm

Qua năm tháng kẻ mềm người cứng
Hè trần trùi, đông hứng mưa tuôn
Tưởng đâu có lúc phải duồng
Va vào bỗng lại đổi buồn thành vui

Tuổi xế bóng ngậm ngùi kỷ niệm
Cả cối chày tím lịm thời gian
Cô sơn nữ chợt mơ màng
Nhớ đêm giã gạo nhịp nhàng năm xưa

11/2015
Nguyễn Sinh k7 (261/128)

TỪ TẠ

TỪ TẠ

Mở lòng tí chút dám đâu khoe
Chưa tỏ hình dung bỗng sắt se
Do mến bề trên thành chất ngất
Bởi yêu phận dưới mới thè lè
Một đêm ru mộng người từ tạ
Bao tháng cưu mang nỗi éo le
Ai bảo nhân tình cùng thế thái
Thôi từ nay khỏi nhắn cùng nhe

11/2015
Nguyễn Sinh k7 (260/127)

TƯỢNG GỖ

TƯỢNG GỖ

Ban sơ một gốc chẳng ai khoe
Do bởi tay người giỏi chuốt se
Lồ lộ bờ trên chìa ngất ngưởng
Tênh hênh đoạn dưới trổ thè lè
Trí thanh tác tạo hình văn hóa
Mắt tục trông thành cảnh éo le
Dẫu biết bình sinh là tượng gỗ
Đôi lời mong thím ráng lên nhe

11/2015
Nguyễn Sinh k7 (259/126)

NGỘ

NGỘ

Khen ai khéo tạc cảnh bông lông
Lữ khách chồn chân trố mắt trông
Hai nhánh rễ trên toàng toạc sấp
Một thân cồi dưới nhấp nhô trồng
Nam thanh thích thú điều hư thực
Nữ tú thẹn thùng chuyện có không
Lồng lộng giữa đường đâm lắt léo
Hình dung sẽ khiến dạ lòng thòng

11/2015
Nguyễn Sinh k7 (258/125)

HẠNH NGỘ DƯỚI CƠN GIÔNG



HẠNH NGỘ DƯỚI CƠN GIÔNG

Dẫu biết đâu cùng chốn phố đông
Bỗng nhiên gặp gỡ dưới trời giông
Mưa len tròng kính em nhòe sắc
Gió bạt đường tình tớ bỏng không
Thương kẻ thân cò vương tất bật
Xót mình kiếp vạc vấy lông bông
Dẫu đời thay đổi theo màu kiếng
Xin thảo thơm nhau một tấc lòng

10/2015
Nguyễn Sinh k7 (257/124)

NGẪU HỨNG CHIỀU THU

 


NGẪU HỨNG CHIỀU THU

Thu sắp tàn rồi em biết không
Thì thầm tiếng gió gọi bên sông
Tầng mây lơ lửng chiều hun nắng
Phải khói rạ rơm tỏa cánh đồng?

Thu sắp tàn rồi em biết không
Mỗi bước đi về mỗi ngóng trông
Áo trắng ai bay chiều vương vấn
Sao cánh diều xa mãi bềnh bồng?

Thu sắp tàn rồi em biết không
Đường xưa giờ đã phố người đông
Mắt xanh môi đỏ chiều lấp loáng
Còn đâu màu má gái chưa chồng?

Thu sắp tàn rồi em biết không
Hai tầng tháp cổ nặng rêu phong
Trong sân hoa sứ chiều rơi rụng
Chẳng biết tình xưa có mặn nồng?

Thu sắp tàn rồi em biết không
Gởi lại bên trời cánh diêu bông
Với theo con nước, chiều lần lữa
Một chút để không phụ tấc lòng!

10/2015
Nguyễn Sinh k7 (256/123)

GIÔNG CHIỀU

 


GIÔNG CHIỀU

Cho dù nắng hạ đã sang sông
Hễ đến nửa chiều lại trở giông
Sầm sập mưa sa bờ biển vắng
Ầm ào gió thổi lối đường đông
Ai chen ngõ phố tìm mong đợi
Tôi đụt vỉa hè giấu hóng trông
Dẫu biết bão giông do tạo hóa
Mà sao ray rức vẫn trong lòng

10/2015
Nguyễn Sinh k7 (255/122)

ĐÔI BỜ

ĐÔI BỜ

Bằng lăng đôi bờ tím ngắt
Gặp nhau bởi chuyến đò đầy
Gió chiều vờn qua môi mắt
Mây chiều ráng đỏ hây hây

Miệt mài bao năm đèn sách
Bên nhau trọn tuổi học trò
Áo bay trắng màu trinh bạch
Guốc hồng nhẹ gót thơm tho

Nắng hè tràn cơn bão lửa
Bút nghiên trả lại cho đời
Ra đi khi hồn nghiêng ngả
Bến buồn ngập lá vàng rơi

Chờ nhau cho lòng trĩu nặng
Nhấn con đò khẳm bên chiều
Heo may chừng như lẳng lặng
Người về lỡ chuyến tình yêu

Một lần thành ra mãi mãi
Dẫu khi con nước lên ròng
Thôi em, xin đừng ngoái lại
Bên này là cả dòng sông

9/2015
Nguyễn Sinh k7 (254/121)

MỘT CHIỀU THU

MỘT CHIỀU THU

Xoãi bước chiều quê dưới ánh tà
Giật mình trước ngõ thấy thu qua
Phất phơ sau giậu đôi hàng liễu
Vàng vọt bên sân một vách nhà
Ngọn gió đong đưa hồn cảnh cũ
Màn sương dằn vặt dạ người xa
Ngao du nửa giấc đời phiêu lãng
Trở gót màu thu bỗng nhạt nhòa

9/2015
Nguyễn Sinh k7 (253/120)

VÀO THU

 


VÀO THU

Giả vờ không nhớ mùa thu
Cho mây chiều bớt âm u gợn buồn

Chợt nghe tiếng lá vàng tuôn
Tưởng đâu chỉ tại sân vườn nầy thôi

Ai ngờ thu cũng đến rồi
Bâng quơ sợi nắng, bồi hồi hạt mưa
Tình nào dìu dặt sớm trưa
Mùa nào nhoè nhạt lối xưa chung về

Không dài song mãi lê thê
Trời Ngâu dằng dặc lòng tê tái lòng
Heo may mà ngỡ gió giông
Gửi sang bên ấy bềnh bồng tóc bay

9/2015
Nguyễn Sinh k7(252/119)

DUYÊN KIẾP NỢ NẦN

DUYÊN KIẾP NỢ NẦN

Nợ nần chỉ mấy vần thơ
Anh ghi trên giấy ngu ngơ một đời
Chẳng bao giờ tính lãi lời
Khi buồn em gấp, vui thời giở xem

Mưa thu rớt giọt lấm lem
Chữ yêu dạo ấy ủ mèm chiêm bao
Kiếp này chưa trả nợ nhau
Thì thôi hẹn đến ngàn sau nối vần

9/2015
Nguyễn Sinh k7 (251/118)

ÁO MƠ

 ÁO MƠ

Nhỏ ơi! Trời sắp chuyển đông
Khoác thêm tấm áo cho lòng ta an
Lỡ khi ngọn gió phũ phàng
Áo xưa còn để khẽ khàng nhớ nhau

Nhỏ ơi! Sợi chỉ ửng màu
Khi ta bảo nhỏ gần nhau suốt đời
Heo may chiều xuống lả lơi
Bên hiên nhỏ đã đánh rơi thật thà

Bây giờ hạ vãng, thu qua
Lòng nao nao nhớ đường tà áo ai

8/2015
Nguyễn Sinh k7 (250/117)