Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2022

TỰ NGUYỆN

TỰ NGUYỆN

Trả lại em khoảng bình yên
Lơ thơ con nước bên triền sông cao
Gió ơi! Đừng tiếng thì thào
Cho em thôi những dạt dào vẩn vơ

Trả lại em chuỗi mộng mơ
Mưa thu lấm ướt bài thơ nhiệm mầu
Lạy trời mau dứt hạt ngâu
Cho em quên lửng nhịp sầu sông Ngân

Trả lại em lối bâng khuâng
Dẫu chưa dan díu cũng lần đắn đo
Dang tay làm một con đò
Đưa em qua khỏi niềm lo, nỗi buồn

7/2015
Nguyễn Sinh k7 (243/110)

BẾN XƯA KỶ NIỆM


BẾN XƯA KỶ NIỆM

Hạ buồn giấu nắng ở đâu
Để tầng mây tím giăng sầu bên sông
Bâng quơ con nước bềnh bồng
Cho đò ai cắm giữa mông mênh trời

Ngày nao chân bước không rời
Anh đem thơ ghép dòng đời bên em
Một lần nhớ, hai lần quên
Người đi rụng giấc mơ đêm mịt mù

Bây giờ chưa đến vàng thu
Mong chi mỏi gót phiêu du đâu mà
Bến chiều lại một lần qua
Săm soi kỷ niệm lụa là dáng em

7/2015
Nguyễn Sinh k7 (242/109)

VỊNH NÚI ĐÔI (TỰ HỌA)

 


VỊNH NÚI ĐÔI (TỰ HỌA)

Nhác trông tưởng một hóa ra đôi
Nhú giữa hồng hoang cặp quả đồi
Lấp ló mưa xuân trời quáng mắt
Tênh hênh nắng hạ đất thùa môi
Bố già hứng khởi không đành bỏ
Con trẻ miệt mài chẳng chịu thôi
Một thuở du sơn tràn luyến nhớ
Ngẩn ngơ khi tóc bạc da mồi

6/2015
Nguyễn Sinh k7 (241/108)

VỊNH NÚI ĐÔI

 


VỊNH NÚI ĐÔI

Ai khéo tạc nên cảnh núi Đôi
Hoang sơ một dải nhú hai đồi
Thu qua gió mớn lòng man mác
Xuân đến hương trào dạ sục sôi
Gieo nỗi đam mê người lữ thứ
Vương niềm lưu luyến kẻ xa xôi
Chia phân tạo hoá thành cân đối
Mãi đến ngàn sau chẳng lở bồi

6/2015
Nguyễn Sinh k7 (240/107)