CHỊ ƠI NẮNG GIÓ CŨNG THƯỜNG
Chị tôi quang gánh nặng vai
Ơi con đường cát lún hoài bước chân
Nắng làm chiếc nón phân vân
Gió lùa sợi tóc bâng khuâng má hồng
Cũng thời thiếu nữ bên sông
Thường khi bỏ bến theo chồng xứ xa
Mà sao năm tháng thầm qua
Yêu đương chị để phai pha dáng hình
Thương cây trúc mọc sân đình
Cứ long đong mộng, cứ linh đinh đời
Lạc miền nắng gió chơi vơi
Đường xưa nuối tiếc một thời cạn sâu
Lỡ làng qua mấy mùa ngâu
Sông quê quên cả dịp cầu vấn vương
Chị ơi nắng gió cũng thường*
Mà yêu thương cứ lạc đường lỡ sông
3/3/2023
Nguyễn Sinh k7 (739)
________________
(*)Thơ: Huỳnh Liễu Ngạn