TÓC ĐUÔI GÀ
Đã đành là của nay mai
Mà sao em vẫn cứ cài, cứ săm
Tết này cũng đặng mười lăm
Thì ra tuổi sắp trăng rằm đấy thôi
Soi gương thoáng chút bồi hồi
Tóc con gái đã dài rồi...mẹ ơi
Mùa xuân của đất của trời
Tóc suôn má thắm là thời của em
Hạ đi thu đến êm đềm
Lá vàng kia vẫn bên thềm bay bay
Tóc dài mà chẳng ai hay
Thôi thì em để đợi ngày lớn khôn
Trăng non rồi lại trăng tròn
Mai nầy em sẽ thấy hồn vấn vương
Còn bây giờ chỉ một thương
Đuôi gà em bỏ trên đường phố quen
12/2012
Nguyễn Sinh k7 (189/30)