LỜI BÊN SÔNG
Trăng tàn soi bóng bên sông
Lời ru ngập nỗi chờ mong mỏi mòn
Trời không cho cuộc vuông tròn
Trăm năm rồi cũng chỉ còn phân ly
Ngày nào ruổi bước chân đi
Phương xa chôn mối tình si lỡ làng
Nắng mưa rơi với bẽ bàng
Khổ đau giục bước quan san mịt mùng
Quê hương biền biệt muôn trùng
Thời gian cứ mãi chập chùng vó câu
Người giang cuối kẻ giang đầu
Lạnh lùng con nước qua cầu bóng tăm
Câu thơ buông tiếng thì thầm
Ngàn năm rứt ruột thân tằm nhả tơ
Trách chi ngọn gió đông hờ
Triều dâng cho sóng dội bờ tương tư
11/1/2015
Nguyễn Sinh k7 (226/201)