Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

ĐÊM ĐÔNG


ĐÊM ĐÔNG 1

Tiếng đàn trở nhịp thở than
Bài thơ cũng đã dở dang câu lời
Ngoài hiên vài đợt mưa rơi
Hồn nghe lạc lõng không nơi chốn dừng

Giáo đường từng tiếng chuông rung
Hốt nhiên tâm tưởng như chừng vỡ tan
Ngày xưa ai dáng huy hoàng
Mà nay còn chỉ mộng hoang tuôn trào

Lặng thầm gói ghém niềm đau
Giữa đêm đông bỗng ngút sầu tương tư
Trăng non một mảnh tàn dư
Làm sao ghép lại tròn như buổi nào

Còn gì một chút cho nhau
Có chăng kỷ niệm mãi đau đáu nầy
Gửi theo làn gió, tầng mây
Mong người năm cũ tròn đầy giấc mơ

12/2013
Nguyễn Sinh k7 (162/229)