LỐI XƯA
Nắng chiều ngả ngọn chân đê
Sang ngang em bỏ đường quê buổi nào
Mạn thuyền sóng vỗ nôn nao
Bến sông chỉ một cội đào tiễn chân
Con chim chích vẫn ân cần
Dưới hàng xoan tím mỗi lần chờ nhau
Cuối mùa rạ bỗng nhuốm đau
Bởi con nước bạc bên cầu ngủ mơ
Nhạn xa buông cánh hững hờ
Cho tầng mây trắng bơ vơ một đời
Nhạc lòng rung tiếng đơn côi
Mờ trong sương chỉ mình tôi trên đường
Chiều buồn một chút tình vương
Bao la đồng nội mùi hương vỡ òa
Lối xưa chẳng đặng người qua
Hồn nghe lạc giữa nhạt nhòa cơn say
21/3/2013
Nguyễn Sinh k7 (129/236)