Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

VỚ VẨN TRONG BỆNH VIỆN




VỚ VẨN TRONG BỆNH VIỆN
 
Lạc thân đến tận chốn nầy
Phải dừng chân lại chuỗi ngày lao lung
Tơ lòng bỗng chốc buông chùng
Lắng nghe quằn quại một vùng tâm tư

Đời người giấc mộng lao lư
Gắn trong tiền kiếp thực hư khôn lường
Nhập nhằng lộc phước, tai ương
Băn khoăn chi giấc vô thường nhẹ tênh

Thẩn thờ cười ụ chênh vênh
Mặc cho bao chuyện hớ hênh cuộc đời
Sành chi mồ cạn, quách cời
Khi hồn hoang lạc trùng khơi ngút ngàn

Một lần gởi phận nhân gian
Xin cho trọn giấc mộng vàng thiên thu
Nhỡ mai gió lạnh sương mù
Trăng tàn soi bóng ngục tù yêu thương

Nguyễn Sinh K7 (60/305)

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

HOA MUA



HOA MUA

Đường chiều tím một cánh mua
Nhìn hoa mà ngỡ em vừa bước qua
Ngập lòng bao nỗi thiết tha
Sắc hoa ngày cũ phai pha mấy mùa

Ngày nào dưới hạt lưa thưa
Tôi, em hai kẻ đội mưa đi về
Áo màu thấm ướt si mê
Hoa mua tím giữa sơn khê gió ngàn

Hạ về nắng rạn không gian
Em sang ngang để bẽ bàng tình tôi
Bút nghiên mùa cũ đâu rồi
Ai mua, ai bán một đời phiêu du

Quê hương biền biệt xa mù
Phù hoa loang giữa âm u tháng ngày
Ngút ngàn biển gió trời mây
Bỗng thương về cánh hoa gầy quê xa

Nửa đời xứ lạ bôn ba
Ngẩng lên đã thấy sương sa mái đầu
Qua rồi chìm nổi bể dâu
Còn đây tím đẫm một màu hoa mua

26/11/2011
Nguyễn Sinh k7 (59/12)

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011

THẦY

 
THẦY  

Mỗi năm mùa phượng nở
Lại thấy thầy thêm già
Từng cánh hoa màu đỏ
Thắm tình thầy theo qua

Tháng ngày cùng phấn viết
Thầy vun đức chăm tài
Như chim chao đường nét
Dẫn lối đàn con bay
 
*
Bao năm dài xa vắng
Về trường cũ. Thầy đâu
Phượng buồn thôi sắc thắm
Heo hút hành lang sầu

Ghế bàn còn nguyên đấy
Bóng thầy chẳng ai hay
Nét chữ nhòe trang giấy
Dưới cánh hồng rợp bay

Phượng ơi, đừng vội nở
Để nhòa dáng hình xưa
Kỷ niệm thầy năm cũ
Chưa lạc mất bao giờ

11/2011
Nguyễn Sinh k7 (58/83)

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

ÊM Ả



ÊM Ả

Sao bỗng chiều nay lá thôi rơi
Hồn nghe xào xạc mãi bên đời
Đưa tay vén hạt mù sương lạnh
Xao xuyến lòng nầy, hỡi thu ơi

Bên trời lơ lững ngọn heo may
Đã thấy xác xơ mấy hàng cây
Nắng nhạt ru đưa chiều hiu hắt
Ngây ngất một lần chút men say

Chuông chiều yên ả vọng cô thôn
Lối cũ năm xưa bước mỏi mòn
Chen lẫn tâm tư vào tiềm thức
Cho hồn mộng mị thuở vàng son

Vẫn nhớ về em suốt năm canh
Dẫu biết tình thu chỉ mong manh
Thao thức cơn mê đèn một ngọn
Hàng hiên khẽ động sợi tơ mành

13/11/2011
Nguyễn Sinh k7 (57/269)

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

KHẮC KHOẢI



KHẮC KHOẢI

Em trao tôi một nỗi buồn
Phượng hè vô ý buông tuồng rụng rơi
Tôi trao em cả cuộc đời
Mưa thu sương khói mù khơi cõi lòng

Mến nhau dưới vạt nắng hồng
Yêu nhau khi gió bên sông ngọt mềm
Xuân qua chưa mộng êm đềm
Đông tàn bỗng nhạt tiếng đêm vỗ về

Bây giờ ngàn dặm sơn khê
Tiếng tơ chùng vọng não nề con tim
Một đời tôi kiếm em tìm
Mảnh trăng tình đã mãi chìm hư vô

14/9/2011
Nguyễn Sinh k7 (56/276)

LY HƯƠNG


LY HƯƠNG

Nhớ ngày cất bước ly hương
Hai vai trĩu nặng niềm thương vơi đầy
Em còn đang tuổi thơ ngây
Mẹ thì năm tháng hao gầy nhớ nhung

Trời thu sương khói mịt mùng
Ánh trăng mùa cũ não nùng mỗi đêm
Đói lòng đường bỗng dài thêm
Nhớ quê hồn chợt nhũng mềm dặm xa

Âm thầm đếm ngọn phong ba
Mười năm giông bão mái nhà còn chi
Chiều nghiêng ráng đỏ làm gì
Cho sầu đeo cánh thiên di ngàn trùng

12/11/2018
Nguyễn Sinh k7 (55/373)

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

BÓNG TÌNH


BÓNG TÌNH

Gió mơn man gót nhẹ nhàng
Em ngang qua khóm tre làng lặng yên
Ngỡ ngàng trải giấc cô miên
Cho ai gối mộng trao duyên ướm tình

Đường chiều ngả ánh lung linh
Bóng em ngả dáng trúc xinh đầu làng
Trống lòng trỗi nhịp vang vang
Cầu mong em lạc bước sang ngõ nầy

Ngập ngừng lá trổ cành cây
Liễu xanh xõa mái tóc mây đón mừng
Chim xa chững cánh bên rừng
Nghiêng rơi tiếng hót vang lừng ý thơ

Hồn như ngập giữa ước mơ
Phải chăng là bởi ngây thơ lòng mình
Bóng em ngời sáng lung linh
Cho anh sống lại dáng hình thuở xưa

4/2018
Nguyễn Sinh k7 (54/319)

NÓI VỚI EM



NÓI VỚI EM

Nói với em nghìn lời sau cuối
Ru hồn trong đắm đuối dối gian
Hằng đêm mộng cõi thiên đàng
Tỉnh ra mới thấy cô hàn giấc mơ

Chuyến cay đắng ai chờ ai ngỡ
Xót xa này vạn thuở phiêu du
Sương chiều rũ bóng tàn thu
Lá đưa cơn gió nhẹ ru cuối trời

Vết thương cũ nửa đời khô rát
Ngẩng hồn lên vụn nát trăng sao
Nuốt vào giọt lệ thương đau
Cho vơi bớt nỗi ưu sầu em trao
 
28/9/2011
Nguyễn Sinh k7 (53/422)