Thứ Ba, 30 tháng 8, 2022

VỀ VỚI LỤC BÁT XƯA



VỀ VỚI LỤC BÁT XƯA

Tìm về thoáng lục bát xưa
Một thời áo vải hồn chưa lấm buồn
Vô tư đuổi bắt cánh chuồn
Đồi thu lẩm bẩm lời suôn câu Kiều

Giậu mồng tơi cao bao nhiêu
Kiễng chân có vói tới chiều nôn nao
Cánh cò xa vẫn nghiêng chao
Ngẩn ngơ bướm lạc qua rào đắn đo

Dòng sông uốn khúc quanh co
Ngàn năm tơ mãi thơm tho dấu tằm
Ai người ngắt ngọn lá răm
Chắp lên đuôi mắt cho rằm trăng lơi

Mây xanh mây trắng lưng trời
Mà nghe tha thiết một lời chứa chan
Em có về chốn mênh mang
Để tôi cóp nhặt Bát Tràng từng viên

6/2017
Nguyễn Sinh k7 (321/270)

HẠ HUYỀN



HẠ HUYỀN

Hoa xuân đùa với gió xuân
Quên ánh hạ tuần lạc bước nẻo sau
Mùa thương đã cạn sắc màu
Ai người còn ghé bên cầu tiễn trăng

Trả cho đêm tối vĩnh hằng
Lá rơi cùng mối dùng dằng giấc mơ
Trả bên sông nỗi mong chờ
Nương hồn về với bến bờ hoang vu

6/2017
Nguyễn Sinh k7 (320/268)

LỜI CUỐI



LỜI CUỐI

Thôi thì cho đến ngàn sau
Em về phương ấy trầu cau chung đường
Con tằm mỏi kiếp tơ vương
Hóa thân cánh bướm vô thường nhẹ bay

20/5/2017 (319/266)

LIỄU CHƯƠNG ĐÀI



LIỄU CHƯƠNG ĐÀI

Chàng đáo kinh rồi, thiếp có hay?
Ba năm biền biệt liễu Chương Đài
Thu qua quyện lá vàng rơi cuống
Đông đến sang tình thắm vuột tay
Mình hạc xương mai đà khuất nẻo
Cung đàn nhịp phách hãy còn đây
Phỏng tơ buông vẫn rờn xanh mãi
Xin trở cùng nhau nối tháng ngày

3/2017
Nguyễn Sinh k7 (318/265)

TÌNH THƠ NGÀY ẤY



TÌNH THƠ NGÀY ẤY

Ngày xưa nối nhịp vần chung
Tôi, em xướng họa thơ cùng nhau đây
Ngỡ như diều được chắp dây
Nỗi buồn vắn lại, chuỗi ngày dài thêm
Tiếng lòng vương nắng hạ êm
Lá vàng khắc khoải từng đêm thu nào
Dẫu chưa lần chạm mặt nhau
Tình như nhấp nhoáng len vào tim ai
Đường mơ đang đắm rộng dài
Em sang ngang, phút chia tay đến rồi
Âm thầm nuốt giọt sương rơi
Câu thơ nghiêng ngửa cuối trời bơ vơ

2/3/2017
Nguyễn Sinh k7 (317/264)

MÀU ÁO TRẮNG



MÀU ÁO TRẮNG

Màu áo trắng một thời thương nhớ
Đông Giang nào gợi bóng hình xưa
Từng buổi chiều lấm tấm hạt thưa
Hay những sớm bừng cơn nắng hạ

Màu áo trắng thành thiên đường lạ
Vướng tà dương ngút tận Sơn Chà
Chỉ mang trùng tên giống loài hoa
Môi vẫn ngát nụ hồng duyên dáng

Màu áo trắng bao lần thấp thoáng
Ngàn thông xanh ánh mắt ban đầu
Lời thẹn thùng chẳng nói trọn câu
Vành nón lá nghiêng làn tóc sáng

Màu áo trắng theo vào năm tháng
Bao đổi thay dòng nước sông Hàn
Cũng một lần lỡ chuyến đò ngang
Đành thất thểu giữa phà đêm lạnh

27/2/2017
Nguyễn Sinh k7 (316/263)

BƯỚC DẶM TRƯỜNG



BƯỚC DẶM TRƯỜNG

Oan khiên tràng pháo xé niềm mơ
Trống Nhạn Môn Quan đã đáo giờ
Khấp khểnh đường xa sầu kín lối
Chông chênh bến lạ muộn ken bờ
Vườn xưa ngõ trúc hoài trông đợi
Tháp cũ thềm rêu mãi ngóng chờ
Ray rức trời Mông chiều buốt lạnh
Dặm trường cô phụ nặng vần thơ

2/2017
Nguyễn Sinh k7 (315/262)

DỞ THƠ



DỞ THƠ

Hễ tết Nguyên Tiêu hắn dở thơ
Suốt đêm mặt mũi bỗng bơ thờ
Bao lần con gọi đầu quay quắt
Mấy lượt vợ gào mặt ngẩn ngơ
Lá rụng đôi câu hoài trông đợi
Hoa rơi dăm chữ mãi trông chờ
Tóc tai bù khú răng không chải
Mồm ngáp liên hồi đúng rõ dơ

2/2017
Nguyễn Sinh k7 (314/261)

NHỚ HỘI LIM



NHỚ HỘI LIM

Chẳng về đặng với hội Lim
Nhớ câu quan họ nổi chìm tháng giêng
Bởi vì trời đất không thiêng
Mắt em lúng liếng cũng biền biệt nhau

Tiếng thơ đắm đáy sông Cầu
Phương xa anh ngụp bể dâu dòng đời
Tiêu Tương bồi dưới trăng vơi
Người xưa ai nhớ một thời Trương Chi

Đồi Lim ngập dáng xuân thì
Hồn quê trĩu cánh thiên di nghìn trùng
Câu ca, làn nước chình chùng
Lầu nào soi bóng lạnh lùng Mỵ Nương

Thời gian lạc bước nẻo đường
Lao lung còn mãi, yêu thương mất rồi
Nhớ sao dải yếm lụa sồi
Cặp the hoa gấm bồi hồi mênh mang

2/2017
Nguyễn Sinh k7 (313/260)

HƯƠNG XUÂN



HƯƠNG XUÂN

Giao thừa choàng tỉnh cơn mê
Đón xuân bằng giọt cà phê đầu ngày
Tròn năm muối mặn gừng cay
Em qua cửa ngút men say hồng đào

Hạt mưa quyến với ngọt ngào
Lắng trong ngọn gió lao xao nỗi lòng
Dẫu chưa chạm trái tim hồng
Xin cho vấn vít vào vòng bâng khuâng

Nàng xuân ơi, hỡi nàng xuân
Chưa nâng chén rượu đã tần ngần say
Thả hồn trôi chốn bồng lai
Cho hương em ngát tim ai nhũn mềm

2/2017
Nguyễn Sinh k7 (312/259)

VƠ VẨN CHIỀU CUỐI ĐÔNG



VƠ VẨN CHIỀU CUỐI ĐÔNG

Chia tay chiều tan sở
Mưa mịt trời cuối năm
Lén nhìn nhau bỡ ngỡ
Giấu nỗi buồn xa xăm

Em quay đầu trong gió
Lay bờ tóc bềnh bồng
Anh theo về quán nhỏ
Khẽ nép vào hư không

Giọt cà phê ngăn ngắt
Nhỏ cõi lòng thiết tha
Cung nhạc sầu réo rắt
Ru tiễn mùa đông qua

Xuân ơi, đừng đợi nữa
Soi vườn em nắng đầy
Âm thầm anh qua cửa
Mơ hoài suối tóc mây

1/2017
Nguyễn Sinh k7 (311/255)

TRÒNG TRÀNH



TRÒNG TRÀNH

Gần ngày chị Dậu thế anh Thân
Sực nhớ sáu mươi bước nẻo trần
Tóc bạc da thâm trời giáng huệ
Ruột mềm thân cứng tạo gia ân
Bôn ba cơm áo đời còn mạng
Lếu láo văn thơ mộng thất thần
Xuân hạ thu đông mùa hoán đổi
Mây chiều một áng ấy tình nhân

1/2017
Nguyễn Sinh k7 (310/253)

KHÚC GIAO MÙA



KHÚC GIAO MÙA

Giao mùa mây xám ủ tầng không
Tháng Chạp ai mơ vạt nắng nồng
Xuân đến đèn hoa bừng ngõ vắng
Em về váy tím sáng đường đông
Ba năm gặp gỡ hoài thương mến
Một thoáng chia lìa mãi đợi mong
Tình hỡi còn chăng lần hạnh ngộ
Cho xuân trang trải nỗi đau lòng

1/2017
Nguyễn Sinh k7 (309/252)

MONG ÁNH XUÂN VỀ



MONG ÁNH XUÂN VỀ

Dằng dặc mưa đông rũ đất trời
Hóng nàng xuân trở gót về chơi
Cho đào mai thắm vườn hoa rộn
Để bánh mứt thơm phố chợ mời
Câu hát em dâng tình chất ngất
Trang thơ anh thả mộng tơi bời
Mong vơi bớt cảnh đời lao nhọc
Tết đến chan hoà giọt nắng rơi

1/2017
Nguyễn Sinh k7 (308/251)

NGÓNG ÉN XUÂN XƯA



NGÓNG ÉN XUÂN XƯA

Ngọn gió chiều nay chợt cút côi
Ngang sông nào biết lở hay bồi
Vầng trăng mấy bận âm thầm lả
Con nước bao mùa lặng lẽ trôi
Khắc khoải người đi mù đỉnh núi
Bâng khuâng kẻ ở ngút chân đồi
Thu đông mòn mỏi chờ tin nhạn
Mà én xuân xưa chẳng thấy hồi

1/2017
Nguyễn Sinh k7 (307/250)

BÂNG QUƠ



BÂNG QUƠ

Mùa xuân em mặc váy hoa
Hè sang váy đỏ, thu qua váy vàng
Đông về váy tím đoan trang
Bốn mùa em thả miên man cho đời

Tôi mê cái dáng thảnh thơi
Vì sao? Chẳng thể bằng lời nói ra
Thì thôi, cứ nhận thật thà
Cho dù gấm vóc lụa là không ham

1/2017
Nguyễn Sinh k7 (306/249)

MỲ QUẢNG XỨ XA



MỲ QUẢNG XỨ XA

Thân gái em theo suốt dặm trường
Bắc Nam chân chất sợi yêu thương
Cuối chiều Cầu Giấy bừng nhưn nhị
Tảng sáng Tân Bình rộn sắc hương
Gạo xuyệt Phú Chiêm tình hạt nắng
Rau ngò Trà Quế nghĩa màn sương
Bao năm mỏi gót đường phiêu bạt
Thấy món quê nhà chợt vấn vương

12/2016
Nguyễn Sinh k7 (305/248)

CA DAO EM VÀ TÔI



CA DAO EM VÀ TÔI

Long lanh đáy nước in trời
Trăm năm người đã gắn lời vào thơ
Mặc thu rớt giọt bơ thờ
Em ngang song cửa lững lờ điệu ru

Bướm vàng đậu nhánh mù u
Cho ai trở giấc miên du bềnh bồng
Con đò trôi với mênh mông
Bởi tình em thả bên sông nỗi niềm

Gió đồng lả ngọn lúa chiêm
Ghém tâm tư trả về tiềm thức xưa
Chưa vàng cải hóa thành dưa
Câu ca một thuở võng đưa dạ buồn

Để mai chớp bể mưa nguồn
Sang sông sáo đã bay luôn mất rồi
Từng đêm con nước bồi hồi
Dập dềnh trên bến lở bồi bao phen

12/2016
Nguyễn Sinh k7 (304/247)

CÓ CON ĐƯỜNG



CÓ CON ĐƯỜNG

Có con đường gần gũi mà xa xôi
Em đã đến và đi không ngoảnh mặt
Trời vào thu gió heo may dằng dặc
Cuốn bay đi giây phút buổi ban đầu

Có con đường dù chưa rớt hạt ngâu
Hồn đã trĩu tình Ngưu Lang Chức Nữ
Áng mây giăng thẫn thờ lòng cô lữ
Đồng trơ vơ xa vắng những cánh cò

Có con đường đọng mãi nỗi buồn lo
Chân rảo bước nào biết đâu là đích
Đông lạnh lẽo tràn bóng đêm trừ tịch
Vô ý chôn dấu tích một thiên đường

12/2016
Nguyễn Sinh k7 (303/246)

PHẢN TỈNH



PHẢN TỈNH

Tiền kiếp nào ta đã nợ nhau
Phố chiều dằng dặc nỗi sầu đau
Hạt mưa se sắt đường ngang dọc
Ngọn gió lạnh lùng ngõ trước sau
Muôn thuở đâu quên lời ngọc đá
Một đời chả nhớ chuyện trầu cau
Luân hồi mơ tưởng miền tao ngộ
Hẹn kiếp lai sinh trả nhiệm màu

12/2016
Nguyễn Sinh k7 (302/245)

CÁNH CHUỒN DƯỚI MƯA



CÁNH CHUỒN DƯỚI MƯA

Người đi, đông đến, tình buồn
Lòng rơm rớm tựa cánh chuồn mắc mưa
Tháng mười gió lạnh đung đưa
Trời nghiêng ngả trút giọt thưa giọt đầy

Rượu chưa uống chợt thấy say
Cuộc vui thiên hạ, chén cay riêng mình
Đèn màu bỗng hoá lung linh
Ngẩn ngơ tiếng nhạc xập xình buồng tim

Phải đâu không kiếm không tìm
Hình ngư cuối bãi, bóng chim đầu nguồn
Câu thơ mong mỏng cánh chuồn
Đắm tâm tư giữa dập duồng mưa giăng

29/11/2016
Nguyễn Sinh k7 (301/244)

TỬU NIỆM

 

TỬU NIỆM

Lão nông chi chí phải không nè
Bởi chút men vào sáng tỏ nghe
Đạm bạc vài chai không sĩ diện
Cao sang mấy cốc chả màu mè
Gặp khi khoái trá đừng thô thiển
Nhỡ lúc bực mình chẳng bét be
Khí phách cao nhân đà tính liệu
Sao cho thoát cảnh chó ăn chè

11/2016
Nguyễn Sinh k7 (300/243)

MỎI MÒN

 

MỎI MÒN

Đêm vắng theo về phố quạnh hiu
Tìm đâu một thuở bước chân dìu
Bên sân sứ trắng tàn hương ngát
Dưới tháp liễu xanh rũ dáng kiều
Tình bởi đa mang chìm biển nhớ
Mộng vì nông nỗi đắm dòng yêu
Tiếng đàn ai lạc cung sầu muộn
Lắng khúc u hoài ngập bến Tiêu

11/2016
Nguyễn Sinh k7 (299/242)

QUÀ SINH NHẬT (BÀI HỌA)



QUÀ SINH NHẬT (BÀI HỌA)

Ngày sinh em bó cổng niêm nhà
Ngọn gió đông buồn đã thổi qua
Suốt sáng vẩn vơ tìm thiệp chúc
Thâu đêm u uất kiếm phong quà
Hai năm dốc dạ vờn sương khói
Một phút xao lòng lạc bướm hoa
Thăm thẳm câu thơ từ nẻo vắng
Mong người giữ mãi chút tình xa

11/2016
Nguyễn Sinh k7 (298/240)

BẾN CŨ


BẾN CŨ

Người đi mây xám phủ lưng trời
Thu mãi sụt sùi chẳng muốn vơi
Mưa trải lối xưa chiều tím rụng
Gió giăng đường cũ lá vàng rơi
Phố đông em thả hồn muôn nẻo
Bến vắng tôi tìm mộng khắp nơi
Đành ghém ước mơ vào cổ tích
Cho dài đêm trắng mỏi mòn hơi

4/10/2016
Nguyễn Sinh k7 (297/206)

HỒN HOANG



HỒN HOANG 1

Trập trùng một cuộc viễn du
Viếng linh mẹ bạn nghìn thu một lần
Ngẫm đời chỉ thoáng phù vân
Đắm trong hữu hạn giữa ngần vô biên

Âm trầm vương nỗi niềm riêng
Tiếng xưa đồng vọng hồn thiên cổ về
Hồng hoang tự thuở muội mê
Thời gian vùi dập chán chê dấu bầm

Ngửa lòng ngỏ chút từ tâm
Gió hiu hắt thổi, sương đầm đìa gieo
Mập mờ dưới bóng trăng treo
Nghe như có tiếng quân reo bên trời

Tháp xưa gợi dáng gái Hời
Cho hồn hoang phế bời bời vết đau
Dẫu đời tựa khắc thoi mau
Cầm canh vuốt lại nếp nhàu vụt qua

10/2016
Nguyễn Sinh k7 (296/205)

CHÚ DẬU



CHÚ DẬU

Đầu năm chú Dậu được tâng công
Mồng trổ trên đầu, đít trổ bông
Khật khưỡng bước đi chiều tán hạ
Te te tiếng gáy sáng hừng đông
Thơm tho ngon ngọt nhờ giống má
Mạnh mẽ can trường bởi tổ tông
Cứ tưởng ta đây hàng thượng đẳng
Cuối năm lên đĩa hóa bằng không

9/2016
Nguyễn Sinh k7 (295/200)

TÀN PHAI



TÀN PHAI

Cúc vàng vừa ngả úa màu sương
Em đã buông rèm cất lược gương
Khép cửa, thu tàn nương hậu sảnh
Cài then, đông sớm phủ tiền đường
Tóc mai vương vấn mùa mây khói
Má phấn nhạt nhòa tuổi sắc hương
Khắc khoải người xa mờ cánh nhạn
Tàn phai một thuở mắt môi hường

26/9/2016
Nguyễn Sinh k7 (294/199)

TÌNH KHÔNG NHƯ LÀ THƠ



TÌNH KHÔNG NHƯ LÀ THƠ

Đã biết đời không giống giấc mơ
Và tình cũng chẳng tựa trang thơ
Trăng ngà mấy thuở soi hiên gác
Nước bạc bao canh ngập bãi bờ
Cơn gió thu giăng niềm hóng đợi
Hạt mưa đông rắc nỗi mong chờ
Sang sông ai nhớ chiều mê hoặc
Trên chuyến đò đầy kẻ ngẩn ngơ

17/9/2016
Nguyễn Sinh k7 (293/198)

VÀO ĐÊM



VÀO ĐÊM

Gặp em ngày ấy dưới mưa chiều
Quán nhỏ bên hè phố quạnh hiu
Nốt nhạc tìm quên niềm ẩn diệu
Câu thơ gợi nhớ dáng thiên kiều
Trung nhân mấy dạo tàn hơi ấm
Ngoại đạo bao mùa ngặt lối yêu
Nhợt nhạt đèn khuya mờ ảo ảnh
Đêm về hoang hoải bước cô liêu

9/2016
Nguyễn Sinh k7 (292/239)

KHAI GIẢNG


KHAI GIẢNG 1
Khai giảng là gì hở ngoại
Ai cũng quần áo mới tinh
Nhiều xe quá làm con hãi
Tiếng loa to đến giật mình
Khai giảng ai vui hở ngoại
Thầy cô, các bác cười tươi
Bọn con mồ hôi nhễ nhại
Ngồi im đến mỏi cả người
Khai giảng để chi hở ngoại
Được khai mới giỏi sao ta
Cái Mơ thích nhưng bị loại
Biết thế cùng bạn chơi nhà
Khai giảng là niềm vui trẻ
Giờ đây người lớn dành rồi
Ráng sẽ qua thôi con nhé
Mai còn phải học. Con ơi..
9/2016
Nguyễn Sinh k7 (291/195)