Thứ Tư, 7 tháng 9, 2022

THẾ THÁI

 


THẾ THÁI

Bòn chi một chút váng thừa
Nơi hè phố vắng giữa trưa hạ nồng
Khố nào che nổi đằng mông
Rách còn giơ cả lòng thòng đu đưa

Đãi chi chốn ngập móc mưa
Nơi thường ô hợp cải dưa xào lòng
Quần là áo lượt long nhong
Hồng môi xanh mắt đi tong tờ tiền

8/2022
Nguyễn Sinh k7 (707/711)

BÓNG HÌNH XƯA



BÓNG HÌNH XƯA

Khẽ vin vành nón
Chiều xuống em qua
Áo trắng một tà
Bên trời gió lộng

Con đường dài rộng
Theo em anh về
Tìm dấu chân quê
Một thời dĩ vãng

Mây thu bảng lảng
Mắt em rạng ngời
Kỷ niệm mù khơi
Bao điều nuối tiếc

Cũng đành giã biệt
Nắng thu sắp tàn
Lòng cứ miên man
Bóng hình ngày cũ

9/2022
Nguyễn Sinh k7 (706/710)

NHỚ NÀNG THƠ (TỰ HỌA)


 
NHỚ NÀNG THƠ (TỰ HỌA)

Hè đem hoa nắng phủ cùng trời
Thương đóa bằng lăng tím lả lơi
Da diết điệu vần mơ huyễn hoặc
Miên man câu chữ mộng tơi bời
Người đi ray rức chiều giông đổ
Kẻ ở nhạt nhòa bóng nguyệt rơi
Cạn giấc hoang vu sầu rụng vỡ
Gói nhung ghém nhớ gửi đôi lời

9/5/2016
Nguyễn Sinh k7 (705/163)

VU LAN


 
VU LAN

Bãi ngang sẩm tối mẹ ngồi
Chờ trăng rằm mọc trên đồi hiển linh
Nhọc nhằn cả kiếp nhân sinh
Vu Lan tháng bảy một mình chát chua

Cháu con đàn đúm lên chùa
Đêm nay hiếu hạnh bán mua rộn ràng
Dập dềnh con sóng miên man
Thẹn thùa công đức bẽ bàng nghĩa ân

8/2022
Nguyễn Sinh k7 (704/709)

TRE ĐƯỜNG LÀNG

 


TRE ĐƯỜNG LÀNG

Thân tre che mát đường làng
Gốc tre che bước lang thang ngày hè
Nhiều lần mẹ dặn không nghe
Tuổi thơ men mãi tiếng ve sớm chiều

Trên trường tập viết chữ yêu
Học về nhỏ láng giềng kêu giật mình
Nhờ tre che khuất bóng hình
Mon men từng bước rập rình sau em

Con đường như thể dài thêm
Theo nhau tận cuối êm đềm hàng tre
Mộng vàng ngày dệt đêm se
Mưa đông nắng hạ chở che cuộc tình

Một chiều ra khỏi chiến chinh
Lối quê kẻ bước phiêu linh dặm ngàn
Hàng tre chao ánh nắng vàng
Tiếng kêu kẽo kẹt bẽ bàng lòng nhau

Mùa này chẳng hẹn mùa sau
Miền xa giang nứa trôi mau dòng đời
Nhìn về phường phố chơi vơi
Đường quê vụt mất một trời tre xanh

8/2022
Nguyễn Sinh k7 (703/708)

SOI GƯƠNG 2

 


SOI GƯƠNG 2

Soi gương mới thấy mình già
Còn không cứ tưởng rằng ta trẻ hoài
Bình tâm xem xét trong ngoài
Ừ thì cũng chút nguôi ngoai nỗi lòng

Soi gương, soi lại ước mong
Cái thời gắng giữ ngoài trong đôi bề
Bây giờ mặc tiếng khen chê
Thạch sùng tắc lưỡi giấc mê hình hài

8/2022
Nguyễn Sinh k7 (702/707)

BƯỚM ĐÊM


 
BƯỚM ĐÊM

Nép mình bóng tối nhá nhem
Phận em là giống bướm đêm lượn lờ
Cũng đành hương sắc bơ phờ
Nhưng em là một giấc mơ canh chày

Chập chùng đôi cánh rủi may
Đó đây trao mộng vắn dài bướm hoa
Dù ngâu có chóng nhạt nhòa
Ánh trăng khuya khoắt vẫn là của em

Thu sang hạ vãng hiên thềm
Lá vàng ngõ vắng nặng thêm dãi dầu
Đèn lồng lấp loáng đêm thâu
Riêng em chỉ một màu nâu đất buồn

Âm thầm soi ánh chiều buông
Sáng làm chi nữa cho suồng sã thêm
Trăng thanh dẫu đợi bên thềm
Thân em cũng chỉ bướm đêm lạc loài

8/2022
Nguyễn Sinh k7 (701/706)

CẢM GIÁC THU

 


CẢM GIÁC THU

Thu đang rụng phiến lá vàng
Rơi ngang khung cửa cho nàng vẩn vơ
Dẫu không sáng đợi chiều chờ
Ngọn heo may cũng thẫn thờ bên hiên

Thu đang thức giấc viễn miên
Nửa đêm nghe sóng vọng miền suy tư
Mùa ngâu chuyện thực hay hư
Mà theo thương nhớ nguyện từ xa xưa

Thu đang dòm gác song thưa
Ánh trăng dù khuyết vẫn chưa úa vàng
Con chim sâu đã muộn màng
Tiếng kêu nuối tiếc bên hàng cây xoan

Thu đang rót giọt hiền ngoan
Cho người năm cũ tính toan đường về
Chưa sang tháng bảy hẹn thề
Bỗng nghe khắc khoải tứ bề thu giăng

7/2022
Nguyễn Sinh k7 (700/705)