BÃI BỜ
Sông xanh đã hóa ruộng dâu
Người đi đã bước qua cầu nắng mưa
Triền đê trơ dưới trăng thưa
Còn đâu tiếng khách đêm xưa gọi đò
Phù dung rã cánh sầu lo
Con quyên cứ mãi quanh co tìm bầy
Lời ru buồn vọng đâu đây
Ánh sao nhợt nhạt, bóng mây mịt mờ
Thì thôi tình chỉ là mơ
Trăm năm chảng biết ai chờ đợi ai
Tiếc sao con nước rộng dài
Thời gian trầm tích thành hai bãi bồi
Dẫu rằng người đã quên tôi
Bờ dâu xanh vẫn bồi hồi dưới trăng
Biết tìm đâu, sự vĩnh hằng
Khi sương đêm cứ mãi dằng dặc rơi
14/3/2014
Nguyễn Sinh k7 (178/228)