HOÀI VỌNG
Ngủ trên phiến đá lưng đồi
Bừng con mắt dậy thấy đời chênh vênh
Bao lần những tưởng rằng quên
Bấy nhiêu năm ấy bồng bềnh cơn mơ
Dẫu rằng chuyện cũ thành thơ
Bóng người xưa đã mịt mờ chân mây
Ánh chiều đang ngả về tây
Cho vàng ngấn nước, cho đầy sông ưu
Mịt mùng trăng thả luyến lưu
Biển dâu một thuở oán cừu riêng ai
Người đi núi rộng sông dài
Ta về nuôi giấc hoài thai cho mình
Thì thôi - ngày tháng linh đinh
Thì thôi em cứ để tình sang sông
Hết trăng con nước sẽ ròng
Ta về tắm lại mạch dòng yêu thương
4/2012
Nguyễn Sinh k7 (83/187)