Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

NỢ EM


NỢ EM

Nợ em những buổi chiều vàng
Ngồi nghe tiếng gió ru ngàn thông xa
Biển trời xanh thẳm, bao la
Sao lòng cứ mãi phong ba cuộn cuồng

Nợ em từng áng thơ buồn
Thương về dĩ vãng tóc suôn áo hồng
Câu vần rơi giữa mênh mông
Bâng quơ chi để chạnh lòng canh thâu

Nợ em một khối tình sầu
Trăng đêm vàng vọt úa nhàu giấc mơ
Thuyền xa để bến trông chờ
Còn đâu một thuở lững lờ tóc mây

Nợ em cả cuộc đời nầy
Gió xuân thổi muộn hao gầy tim côi
Chiều hoang tím rụng trên đồi
Hoa mua cũng trở bồi hồi sắc yêu

3/2014
Nguyễn Sinh k7 (183/73)

Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

CHUYẾN ĐÒ


CHUYẾN ĐÒ

Hình hài cha mẹ ban cho
Oa oa em khóc chuyến đò nhân gian
Lời ca dao mãi dịu dàng
Theo vào giấc ngủ khẽ khàng mẹ ru

Trăng rằm gác ngọn mù u
Tuổi thơ em thả phiêu du mộng vàng
Có cô Tấm rất hiền ngoan
Con đò cổ tích mênh mang đêm hè

Nước lên thì mới xuôi bè
Yêu anh em chẳng kiêng dè nông sâu
Đò chiều lấm hạt mưa ngâu
Miền xa em đã thành dâu nhà người

Quay về lại tuổi hai mươi
Anh đi mang cả tiếng cười, câu thơ
Mình em trăng lạnh sao mờ
Đò còn một chuyến bao giờ qua sông?

4/2013
Nguyễn Sinh k7 (182/37)

Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

QUA SÔNG 1


QUA SÔNG 1

Tan trường áo trắng qua sông
Dập dìu cánh bướm giữa lồng lộng bay
Cuối mùa sót ngọn heo may
Cho lòng vương vấn tháng ngày xưa xa

Mênh mang sóng vỗ mạn phà
Em đem thương nhớ lại qua mỗi lần
Cát vàng in dấu bâng khuâng
Nước sông Hàn chẳng nối vần câu thơ

Đông Giang một mái hai bờ
Để người năm cũ hững hờ tình nhau
Chiều thu giọt nắng phai màu
Giở trang lưu bút úa nhàu niềm riêng

Ra đi như cánh chim chuyền
Lênh đênh chiếc lá cuối miền sơn khê
Dòng xưa một thuở quay về
Cầu quay bắc nhịp nặng nề bước chân

12/2012
Nguyễn Sinh k7 (181/71)

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

DẤU XƯA KỶ NIỆM


DẤU XƯA KỶ NIỆM

Quay về tìm lại dấu xưa
Chiều quê đứng đợi cơn mưa đầu hè
Một mình nón lá nghiêng che
Em ngây ngô giữa hàng me trĩu cành

Ngày nào me hãy còn xanh
Áo em bay dưới trời thanh lối nầy
Nắng vờn màu mắt thơ ngây
Tóc suôn một mái ôm đầy yêu thương

Tàn me phấp phới trên đường
Bước ai qua để tình vương một lần
Một lần nếm trái bâng khuâng
Bao năm còn mãi sầu dâng suối ngàn

Qua rồi một giấc mơ hoang
Nghe nhung nhớ dậy bên hàng cây thưa
Nhờ trời rơi xuống hạt mưa
Gội lên kỷ niệm còn chưa xóa nhòa

27/5/2013
Nguyễn Sinh k7 (180/39)

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

PHƯỢNG MƠ


PHƯỢNG MƠ

Mây buồn giấu nắng ở đâu
Để cho tán phượng sẫm màu ngẩn ngơ
Ngoái lòng về với miền mơ
Hành lang vắng bỗng thẩn thờ dấu chân

Mắt ai một thuở tần ngần
Vương theo tà áo mỗi lần gió qua
Tình chưa đến đã vội xa
Sắc hoa vẫn thắm mà ta hững hờ

Phượng hồng từng cánh bâng quơ
Nhặt lên mà chẳng biết chờ đợi ai
Áo xanh buông mái tóc dài
Sân trường ngày ấy pha phai mất rồi

Bây giờ người kẻ đôi nơi
Dõi theo kỷ niệm một thời thắm xinh
Hoa buồn theo gió lung linh
Ta ngồi đây nhớ chút tình xưa xa

16/5/2012
Nguyễn Sinh k7 (179/72)

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

BÃI BỜ


BÃI BỜ

Sông xanh đã hóa ruộng dâu
Người đi đã bước qua cầu nắng mưa
Triền đê trơ dưới trăng thưa
Còn đâu tiếng khách đêm xưa gọi đò

Phù dung rã cánh sầu lo
Con quyên cứ mãi quanh co tìm bầy
Lời ru buồn vọng đâu đây
Ánh sao nhợt nhạt, bóng mây mịt mờ

Thì thôi tình chỉ là mơ
Trăm năm chảng biết ai chờ đợi ai
Tiếc sao con nước rộng dài
Thời gian trầm tích thành hai bãi bồi

Dẫu rằng người đã quên tôi
Bờ dâu xanh vẫn bồi hồi dưới trăng
Biết tìm đâu, sự vĩnh hằng
Khi sương đêm cứ mãi dằng dặc rơi

14/3/2014
Nguyễn Sinh k7 (178/228)

THA THIẾT


THA THIẾT

Ngày em đi nắng võ vàng
Chiều thu cúc dại ngỡ ngàng bước chân
Đường quê thấm nỗi ân cần
Để bao năm phải bâng khuâng xứ người

Qua rồi cái tuổi hai mươi
Tóc xanh đã rối, tiếng cười nhuốm đau
Sắc hương giờ cũng phai màu
Thương miền dĩ vãng tiếng tàu đêm thưa

*
Anh còn chờ dưới cơn mưa
Chuyến phà năm cũ thoi đưa dòng Hàn
Bao người lại, bấy kẻ sang
Gió đông thất thểu bên ngàn sóng giăng

Anh còn nhớ những đêm trăng
Tình như sáng tỏ giữa vằng vặc sao
Dẫu đời mấy bận hư hao
Cũng xin mãi giữ nôn nao buổi đầu

10/9/2012
Nguyễn Sinh k7 (177/1)

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

CHO MỘT NGÀY THÁNG CHÍN


CHO MỘT NGÀY THÁNG CHÍN

Tháng Chín gửi hồn bến hư không
Từ chốn xa xôi lấm bụi hồng
Nôn nao tựa buổi đầu gặp gỡ
Xao xuyến như lần bước qua sông

Tháng Chín bây giờ có còn không
Nắng sớm pha màu cát mênh mông
Nón lá nghiêng che tình thơ dại
Lưu bút đôi dòng mãi hoài mong

Tháng Chín năm nào ai nhớ không
Miên man tiếng sóng giữa ngàn thông
Bâng quơ con phố chiều se lạnh
Lận đận chuyến phà ngập gió đông

Tháng Chín lẽ nào lại về không
Còn đâu màu má gái chưa chồng
Thôi đành ghém lại miền cổ tích
Để tháng năm dài mãi xa trông

Tháng Chín ai về, ai nhớ không?

5/2013
Nguyễn Sinh k7 (176/74)

EM LÀ HOA CỦA MỌI MIỀN


EM LÀ HOA CỦA MỌI MIỀN

Em như một áng mây trôi
Bay ngang làm rớt xuống đời hạt mưa
Vườn thơ lá mỏng tình thưa
Bình minh trỗi nụ đong đưa giọt buồn

Em như ngọn gió chiều buông
Bâng quơ thổi dậy mạch nguồn ước mơ
Công viên ngập nỗi mong chờ
Nghe xao xuyến dội bến bờ mênh mang

Em như một bóng trăng vàng
Soi thương nhớ giữa thênh thang đất trời
Ngút ngàn tiếng vọng mù khơi
Vảng bên tháp cổ vạn lời thương nhau

Em như vằng vặc ánh sao
Cho hồn anh phải chênh chao một thời
Phượng tàn, ngâu rụng, tình rơi
Đưa nhau tìm lại quãng đời viễn miên

Em là hoa của mọi miền...

21/4/2012
Nguyễn Sinh k7 (175/75)