NỢ EM
Nợ em những buổi chiều vàng
Ngồi nghe tiếng gió ru ngàn thông xa
Biển trời xanh thẳm, bao la
Sao lòng cứ mãi phong ba cuộn cuồng
Nợ em từng áng thơ buồn
Thương về dĩ vãng tóc suôn áo hồng
Câu vần rơi giữa mênh mông
Bâng quơ chi để chạnh lòng canh thâu
Nợ em một khối tình sầu
Trăng đêm vàng vọt úa nhàu giấc mơ
Thuyền xa để bến trông chờ
Còn đâu một thuở lững lờ tóc mây
Nợ em cả cuộc đời nầy
Gió xuân thổi muộn hao gầy tim côi
Chiều hoang tím rụng trên đồi
Hoa mua cũng trở bồi hồi sắc yêu
3/2014
Nguyễn Sinh k7 (183/73)