Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

TIN NHẮN LÚC GIAO THỪA



TIN NHẮN LÚC GIAO THỪA

Vừa khắc xuân về ngáng gió đông
Lời em chợt đến giữa mênh mông
Đơn sơ mấy chữ thành câu chúc
Tha thiết tròn năm khởi tấc lòng
Chẳng phải một đêm hồn ảo ảnh
Đâu vì ngàn dặm mộng hư không
Lời xuân nhân thế tràn mong ước
Nguyện kiếp lai sinh chữ ấm nồng

Giao thừa Ất Mùi - 2015
Nguyễn Sinh k7 (231/98)

VIẾNG BÁC NGUYỄN BÁ THANH




VIẾNG BÁC NGUYỄN BÁ THANH

Bác là bác Nguyễn Bá Thanh
Người nơi đây vẫn gọi anh thế mà
Không giềng gần, chẳng họ xa
Anh quan đầu tỉnh, tôi là thường dân

Tưởng xa nhưng cũng thật gần
Tuy chưa chạm mặt mãi ân nghĩa rồi
Khi hoạn nạn, lúc bão rơi
Tình anh thấm những phận đời bạc đen

Kẻ sang cho chí người hèn
Xem anh như ánh lửa đèn sẻ chia
Phố phường vừa thoát đêm khuya
Chớm xuân anh đã vội lìa nhân gian

Tang thương giọt nước sông Hàn
Đớn đau từng nụ cúc vàng đường hoa
Ngày mai về với quê nhà
Mong anh yên giấc cõi xa vĩnh hằng

17/2/2015
Nguyễn Sinh k7 (230/148)

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

VÔ TÌNH


VÔ TÌNH

Anh đâu là mùa xuân
Chỉ đành cơn nắng hạ
Rơi trên đường vội vã
Làm nhọc bước chân em

Trăng vẫn tỏ từng đêm
Ngâu mãi vàng sắc nụ
Trang thơ tình xưa cũ
Làm xao động lòng ai

2/2015
Nguyễn sinh k7 (229/209)

TÌNH MUỘN



 TÌNH MUỘN

Đông giã từ, xuân chẳng thấy sang
Người đi dằn vặt chuyến đò ngang
Sương giăng phố cũ nhòe lưu luyến
Trăng phủ đường xưa trắng bẽ bàng
Cũng bởi nhân duyên thành tác hợp
Không đành hạnh ngộ phải lìa tan
Dẫu mai con sóng đời nghiêng ngả
Vẫn mãi tình yêu giữa muộn màng

1/2/2015
Nguyễn Sinh k7 (228/149)

Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

TÌNH XA XÔI


TÌNH XA XÔI

Yêu mà không được cạnh nhau
Như cây thiếu lá, như cau thiếu trầu
Bởi mùa thu thiếu giọt ngâu
Đành đem lục bát bắc cầu sông Ngân

Xa xôi những tưởng như gần
Đêm từng đêm mãi bần thần giấc mơ
Heo may vàng vọt câu thơ
Cho mùa đông phủ trắng bờ tương tư

20/1/2015
Nguyễn Sinh k7 (227/150)

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

LỜI BÊN SÔNG


LỜI BÊN SÔNG

Trăng tàn soi bóng bên sông
Lời ru ngập nỗi chờ mong mỏi mòn
Trời không cho cuộc vuông tròn
Trăm năm rồi cũng chỉ còn phân ly

Ngày nào ruổi bước chân đi
Phương xa chôn mối tình si lỡ làng
Nắng mưa rơi với bẽ bàng
Khổ đau giục bước quan san mịt mùng

Quê hương biền biệt muôn trùng
Thời gian cứ mãi chập chùng vó câu
Người giang cuối kẻ giang đầu
Lạnh lùng con nước qua cầu bóng tăm

Câu thơ buông tiếng thì thầm
Ngàn năm rứt ruột thân tằm nhả tơ
Trách chi ngọn gió đông hờ
Triều dâng cho sóng dội bờ tương tư

11/1/2015
Nguyễn Sinh k7 (226/201)

Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

GHEN


GHEN

Tôi ghen với hạt nắng vàng
Nhởn nhơ ghé đậu lên hàng mi cong
Mắt nào một sáng trời trong
Biếc xanh chi khiến cho lòng vẩn vơ

Tôi ghen với cụm sương mờ
Thản nhiên ve vuốt đôi bờ vai thon
Lộc vừng mơn mởn chồi non
Bên sông có kẻ thả hồn phiêu diêu

Tôi ghen với ngọn gió chiều
Phất phơ tà áo cho nhiều ước mơ
Có không ngày đợi đêm chờ
Lắt lay chùm khế, bơ thờ nhánh mua

Tôi ghen với vạt mưa mùa
Lỡ chân em phải thẹn thùa đôi môi
Đường xa áo cũng ướt rồi
Sao không san sẻ bồi hồi cho nhau

1/2015
Nguyễn Sinh k7 (225/50)