CHÔNG CHÊNH
Thu về đem giấc mơ sang
Vàng cơn lá đổ dưới hàng hiên xưa
Nắng chiều rủ giọt đong đưa
Câu thơ ngày cũ mãi chưa nối vần
Người về ôm mối phân vân
Hái chi cái nụ bâng khuâng cuối trời
Sáo diều buông giọng lả lơi
Cho xao xuyến dậy bến đời triều lên
Ta về nghiêng cả hai bên
Đò ngang gió cuốn gọi tên thầm thì
Tình nồng một thuở ra đi
Sương đêm đọng giọt bờ mi tội tình
10/2012
Nguyễn Sinh k7 (197/86)