Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

MỘNG DU

 
MỘNG DU

Gió thổi nắng lắt lay chiều vụt tắt
Bước chân dồn về đoạn cuối chờ mong
Biết không còn hình bóng để ngóng trông
Giữa tĩnh lặng đơn sơ đường phố nhỏ

Hàng cổ thụ dáng xưa nào còn đó
Đã một thời hằng soi dấu chân chung
Lá lao xao từng phiến rụng mông lung
Kỷ niệm đến cho cõi lòng dậy sóng

Đèn đêm nhạt bâng quơ nhòe hình bóng
Đê mê nào che giấu giữa vành môi
Nghe âm vang sóng cuộn của một thời
Chân bước vội, xác xơ tình mộng ảo

10/4/2012
Nguyễn Sinh k7 (79/190)