Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

TRĂNG CHIỀU


TRĂNG CHIỀU

Nắng chiều rũ ánh tàn phai
Rụt rè trăng đậu lên vai áo người
Xanh xanh bẽn lẽn nụ cười
Bên sông vài chiếc lá rơi cuối mùa

Sóng triều vỗ mạn đò khua
Người và trăng cũng vặn vừa cặp đôi
Một hình một bóng chơi vơi
Xa xôi vọng khúc lả lơi nguyệt cầm

Trăng rằm đã lạc bến không
Miền xưa ai chợt thả hồn miên du
Câu thơ tròn trịa lời ru
Cho khao khát dậy tương tư nối vần

Gió chiều còn đó bâng khuâng
Thì thôi đừng nữa ngại ngần hợp tan
Trăng đang gieo mãi cung đàn
Đưa người trở lại chốn tràn ngập vui

6/2013
Nguyễn Sinh k7 (140/174)