Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2022

GIÁ MÀ



GIÁ MÀ

Giá mà em chẳng đến đây
Thì đâu vạt nắng chiều nay lấm buồn
Thẫn thờ lọn tóc mượt suôn
Hanh hao xõa mối sầu tuôn bến lòng

Giá mà anh biết chờ mong
Thì đâu in dấu long đong tháng ngày
Thu vàng thả ngọn heo may
Biển xa gợn sóng vơi đầy niềm riêng

8/2020
Nguyễn Sinh k7 (556/559)

SẮC THU



SẮC THU

Chiều thu lặng lẽ ngắm vàng rơi
Ngắc ngứ câu thơ nghẹn chữ lời
Ngõ phố đìu hiu hồn trống vắng
Ân tình lãng đãng mộng đầy vơi
Ngâu giăng xóm cũ sầu ken đất
Bấc thổi vườn xưa hận ngút trời
Cám cảnh tai ương tràn xứ biển
Sắc vàng rụng vỡ nỗi niềm khơi

8/2020
Nguyễn Sinh k7 (555/558)

LỖI HẸN SÔNG HÀN



LỖI HẸN SÔNG HÀN

Ngọn gió đầu thu chạm sóng Hàn
Người đành lỗi hẹn buổi chiều tan
Sầu gieo giãn cách tầng mây rụng
Giận ghém tập trung vạt nắng tàn
Rước họa dân sinh: bầy xảo quyệt
Trao mầm dịch bệnh: đám tà gian
Cầu mong sớm thoát đời tang tóc
Một thoáng niềm đau khoé lệ tràn

1/8/2020
Nguyễn Sinh k7 (554/557)

CẦU MONG ĐÀ NẴNG



CẦU MONG ĐÀ NẴNG

Tưởng đâu đã được yên bình
Từ nay Thành Phố mặc tình chung vui
Thế nhưng những kẻ sần sùi
Cam tâm rước dịch dập vùi nhân thân
Gây cơn biến họa phong trần
Cầu cho bao nỗi gian truân chóng tàn
.....
Mong ngày hết tiếng thở than
Trở về cuộc sống bình an trong ngoài

7/2020
Nguyễn Sinh k7 (553/556)

HỎI NGƯỜI 2



HỎI NGƯỜI 2

Em có trở lại sân trường xưa ngày ấy?
Kỷ niệm buồn hội tụ mối tình đau
Vết thương xưa ký ức trang giấy màu
Người đi mãi tim sầu em mãi nhận

Em có trở lại con đường xưa lận đận?
Lửa mùa hè xáo xác cánh phượng rơi
Rẽ phương trời đành mỗi đứa mỗi nơi
Giấu kỷ niệm phong thơ màu mực tím

Huyen Tran Thi Minh & Nguyễn Sinh k7 (552/555)

COVID ĐÀ NẴNG



COVID ĐÀ NẴNG

Mới nghe cứ ngỡ như đùa
Cả nước hết mùa, Đà Nẵng nạp thu
Mấy nàng Cô - Vít phiêu du
Từ đâu không biết đánh đu đất nầy

Cầu mong chấm dứt từ đây
Chớ đem dịch bệnh làm rầy quê tôi
Chớ xem như chuyện đã rồi
Ai quàng quốc nạn, ai bồi dân sinh?

7/2020
Nguyễn Sinh k7 (551/554)

PHƯỢNG



PHƯỢNG

Màu hoa lửa nghiêng chào trước gió
Sắp xa rồi bạn có buồn không
Có nghe khóe mắt cay nồng
Nhìn hoa phượng nở mà lòng nao nao

Rồi bất chợt lệ trào lên má
Tuổi học trò giờ đã qua đi
Ngắm nhành phượng vỹ làm chi
Để cho lệ thắm hoen mi mắt này

Lối tha phương dạn dày sương gió
Ngày trở về phượng đỏ đường xưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Bước chân như thiếu như thừa bên sông

Tán phượng hỡi còn không một thuở
Ngườì theo người bỡ ngỡ đường quê
Tiếng ve khắc khoải vọng về
Chưa vương đã nặng câu thề phượng ơi

Phạm Liên & Nguyễn Sinh k7 (550/553)

ĐƯA NGƯỜI



ĐƯA NGƯỜI

Đưa em sang một chuyến đò
Người lay ngọn gió quanh co bên trời
Cực con thuyền nhỏ chơi vơi
Lắm khi gác mái chẳng ngơi cồn cào
Ai làm nắng chuyển nôn nao
Ơi câu hò Huế ngạt ngào ngang sông

Đưa em sang bãi theo chồng
Đi men triền sóng bềnh bồng nỗi đau
Theo nhau, theo cả cung sầu
Cả vầng trăng rụng bên cầu năm xưa
Một mùa đón, một chiều đưa
Thời gian như thể còn chưa xoay vần
Yêu chi con nước triều dâng
Thương chi mé mớn mấy lần đầy vơi

Đưa người cực lắm ai ơi
Đưa đi theo cả một thời yêu thương

7/2020
Nguyễn Sinh k7 (549/552)

ĐƯA TIỄN



ĐƯA TIỄN

Đưa người dưới tím bằng lăng
Tình yêu như thể đếm bằng bước chân
Cuối mùa gió trở bâng khuâng
Đong đưa mong ước, lâng lâng đợi chờ

Đưa người về thuở ngây thơ
Cầu duyên lỗi nhịp đôi bờ ngóng trông
Con đò tách bến sang sông
Sắc thu vàng vọt, màu đông nhạt nhòa

Đưa người ngang cõi mờ xa
Xuôi theo giấc mộng phù hoa dòng đời
Mây cuồng cuộn gió mù khơi
Giăng giăng giông tố, bời bời phong ba

Đưa người theo ánh dương tà
Cuộc ba sinh loáng nhoáng là vậy sao
Ngước lên lồng lộng trời cao
Xin cho trọn giấc hanh hao phận mình

7/2020
Nguyễn Sinh k7 (548/551)

NHỚ HẠ



NHỚ HẠ

Gặp nhau trên bãi cát vàng
Xuân đi hạ đến ngỡ ngàng cố nhân
Nắng nào lưu luyến bên sân
Có hay gợi chút phân vân gió chiều

Đâu rồi màu mắt thương yêu
Bao nhiêu năm ấy, bấy điều lệ rưng
Một lần gắm gửi người dưng
Lá rơi mặc lá ai đừng nghiêng chao

7/2020
Nguyễn Sinh k7 (547/550)

BYE THÁNG SÁU



BYE THÁNG SÁU

Một thoáng hương tình thuở tuổi thơ
Chang chang giữa nắng nóng bơ thờ
Em ngang khung cửa không xoay lại
Khuất bóng một thời những giấc mơ

29/6/2020
Nguyễn Sinh k7 (546/549)

QUAY VỀ TUỔI THƠ



QUAY VỀ TUỔI THƠ

Quay về với tuổi thơ thôi
Thời gian sắp phủ lấp rồi còn đâu
Sáu mươi năm ruổi cơ cầu
Nhân tình thay đổi, biển dâu lở bồi

Quay về với tuổi thơ thôi
Cố tìm lại chút bồi hồi sáng trong
Mỗi khi con nước lên ròng
Gọi nhau cùng lội giữa dòng si mê

6/2013
Nguyễn Sinh k7 (545/548)

KHAI GIẢNG 2



KHAI GIẢNG 2

Sân trường cát bỏng phả lưng trời
Một sáng thầy trò hứng nắng phơi
Khấp khởi tiếng ve chào khóa mới
Thì thầm ngọn sóng vỗ trùng khơi
Xuân xanh cắm cúi vừa chung đới
Áo trắng tương tư nhoáng cạn đời
Khắc khoải người đi miền diệu vợi
Ngang sông ký ức bỗng ngời ngời

6/2020
Nguyễn Sinh k7 (544/547)

ĐÔI BẠN


 
ĐÔI BẠN

Bên nhau sóng bước biết bao ngày
Áo trắng miên trường quyện gió lay
Nắng nóng bàn chân nào chán nản
Mưa dầm chí nguyện vẫn hăng say
Dăm khi mộng mị nguyền không tỏ
Mấy cánh thư tình quyết chẳng hay
Mỗi buổi chiều thu lòng khắc khoải
Bến Hàn ngồi ngắm bóng chim bay

6/2020
Nguyễn Sinh k7 (543/546)

THÁNG MƯỜI HAI



THÁNG MƯỜI HAI

Trên tường lịch báo tháng mười hai
Loáng thoáng tròn năm kể cũng dài
Dịch bệnh tung hoành thân hóa yểu
Ương trời ngang dọc xác thành chai
Mưa rơi ngõ vắng người không đến
Gió rụng đêm buồn khách chẳng lai
Đếm giọt sầu tương ngày tháng tận
Đèn khuya một bóng nhém hình hài

12/2020
Nguyễn Sinh k7 (542/545)

TÁN PHƯỢNG



TÁN PHƯỢNG

Với tay vói nhánh phượng hồng
Tay chưa chạm đến, theo chồng em đi

Tìm trong giấc mộng xuân thì
Cánh chim non đã thiên di nghìn trùng

Phượng buồn rủ nắng khẽ rung
Rơi trên phố vắng mông lung nỗi niềm

Tóc thề ngôi thẳng đường niêm
Nghiêng vành nón lá gọi chiêm bao về

Chạm miền mắt biếc hoang mê
Gió lung linh giữa bốn bề hoang mang

Một mùa em bước sang ngang
Thời gian đọng nỗi bẽ bàng nắng mưa

Yêu người, chuyện thuở xa xưa
Xưa như tán phượng đong đưa mỗi hè

6/2020
Nguyễn Sinh k7 (541/544)

MƯA THÁNG SÁU



MƯA THÁNG SÁU

Tháng sáu trời đổ cơn mưa
Sấm giông rấm rứt, em chưa quay về
Lặng thầm nhấm tách cà phê
Nghe trong vị đắng tràn trề hao hanh

Tháng sáu mưa đổ tròng trành
Ánh trăng giàn giụa trên nhành lưu ly
Em sang ngang buổi xuân thì
Ngàn năm đâu thể đền nghì trúc mai

6/2020
Nguyễn Sinh k7 (540/543)

BAO GIỜ CHO ĐẾN NGÀY XƯA



BAO GIỜ CHO ĐẾN NGÀY XƯA

Trở lại con đường của thuở xưa
Mà nghe nuối tiếc mấy cho vừa
Đâu còn áo trắng vờn trong gió
Đã vắng gót hồng vội dưới mưa
Nhớ dáng thơ ngây hồn hóa lẫn
Yêu tà mộng mị phách đâm lừa
Bao giờ cho đến ngày xưa ngái
Kẻ đã theo chồng, hết đón đưa

5/2020
Nguyễn Sinh k7 (539/542)

GIÔNG



GIÔNG

Đò đưa một chuyến kịp ngang dòng
Khóm trúc ven đường khẽ uốn cong
Ngấp nghé vầng mây xòe dáng lọng
Chênh chao lá cửa khép khung lòng
Phần duyên trắc trở bờ trông ngóng
Sóng nước bềnh bồng bãi đợi mong
Thấp thỏm cơn giông chiều lạc lõng
Nhìn sau ngó trước chạnh cô phòng

5/2020
Nguyễn Sinh k7 (538/541)

BÊN ĐẠO BÊN ĐỜI



BÊN ĐẠO BÊN ĐỜI

Em bên đạo, anh bên đời
Cách nhau một vực một trời xa xôi
Em quỳ lần chuỗi mân côi
Còn anh lăn lộn trên đồi nhân sinh

Sẻ chia hết số phận mình
Vô tư đón ánh bình minh mỗi ngày
Bên này biết, bên kia hay
Nhìn lên đã thấy năm rài tháng vơi

Em bên đạo, anh bên đời
Dù rằng chưa lấy một lời hẹn nhau
Ngại chi dị biệt đồng thau
Có chăng là chút sắc màu đơn côi

Ngàn năm núi lở sông bồi
Trăm năm dấm dúi bồi hồi câu thơ
Mặc cho con nước lững lờ
Bến bình an vẫn mãi chờ đợi trăng

5/2020
Nguyễn Sinh k7 (537/540)

PHIÊN PHIẾN THƠ



PHIÊN PHIẾN THƠ

Bạn nhủ rằng thơ nhẹ nhõm thôi
Buồn đau một thuở cũng qua rồi
Xao đời nóng bỏng cần khai mội
Giữ khắc yên bình phải rấm phôi
Thượng đế không hay vần lỗi tội
Cao xanh chẳng hiểu vận tàn tồi
Cho qua phiến lá chiều nông nổi
Đếm bước đêm dài cảnh cút côi

5/2020
Nguyễn Sinh k7 (536/539)

VU GIA MỘT DÒNG



VU GIA MỘT DÒNG

Góp gom ghềnh thác vơi đầy
Một dòng sông ấy đắm say lòng người
Băng đồng tìm tuổi hai mươi
Qua sân chợt thấy ngợi ngời cánh hoa

Hồn quê ngợp ánh chan hòa
Ngẩng lên bạn đã cùng ta luống chiều
Nhớ về một thuở thương yêu
Miền xa vọng tưởng bóng diều trẻ thơ

Sông xanh ngan ngát đôi bờ
Dâu xanh vụng mãi guồng tơ sắc màu
Mấy mùa trăn trở canh thâu
Một đời bươn chải cùng nhau trụi trần

Ngỡ ngàng bến cũ dừng chân
Len hồn về lối bâng khuâng dở chừng
Gió nam như thể ngập ngừng
Ru đưa nỗi nhớ cất chưng tháng ngày

5/2020
Nguyễn Sinh k7 (535/538)

CÓ MỘT NGÀY



CÓ MỘT NGÀY

Một ngày tôi bỗng buồn tênh
Tiêu tan ước vọng, chênh vênh hình hài
Nén lòng trong tiếng thở dài
Bản năng ruổi bước lạc loài tha phương

Một ngày tôi chợt thấy thương
Người em xứ lạ bên đường nắng chang
Đói no từng bữa bàng hoàng
Bâng khuâng câu nói, bẽ bàng giấc mơ

Một ngày tôi mải ngóng chờ
Mưa giăng cuối bãi, gió trờ ngang sông
Con thuyền nan cứ bềnh bồng
Dẫu em đã bước theo chồng chiều qua

Một ngày tôi ghém phong ba
Nghiêng tình hư ảo nhạt nhòa dăm câu
Không vui mà cũng chẳng sầu
Bình yên, thanh thản trên cầu thế nhân

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (534/537)

XEM PHÁO HOA



XEM PHÁO HOA

Đang đêm lặng lẽ ngước trông trời
Ngắm pháo hoa bùng tỏa khắp nơi
Nhíu mắt miên man chùm lửa cháy
Khòm lưng khắc khoải đám tàn rơi
Lênh loang bóng tối màn đêm mạt
Lấp lánh hào quang cuộc sống hời
Chẳng thể chen chân miền phố hội
Riêng mình với chú khuyển đầy vơi

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (533/536)

CẢM XÚC THÁNG TƯ



CẢM XÚC THÁNG TƯ

Tháng tư trải nắng sang hè
Lộc vừng thả sắc, tiếng ve gọi mùa
Nỉ non khúc nhạc ngải bùa
Ly cà phê đắng thẹn thùa vành môi

Tháng tư người cũng xa rồi
Khuất màu áo tím trên đồi mua sim
Còn đâu một thuở kiếm tìm
Chang chang bờ tóc im lìm gió bay

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (532/535)

NGƯỜI ĐI



NGƯỜI ĐI

Người đi bỏ mộng bên chiều
Một lần lỡ bước chân liều muôn nơi

Cánh chim thất lạc lưng trời
Mấy mùa giông bão tơi bời đâu hay

Sầu tư ngày rụng theo ngày
Bến quê còn mãi vơi đầy ước mong

Con đò khắc khoải qua sông
Đưa người trở lại nối lòng ghép đôi

Chiều thu trên dốc lặng ngồi
Gió như rỉ rả những lời mong manh
Một mình lẻ bóng thâu canh
Nghe con tu hú đang hành hạ đêm

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (531/534)

NẮM TAY



NẮM TAY

Đành rằng cũng cái nắm tay
Buổi khuya khác với ban ngày em ơi
Đừng đem lẽ sáng ngời ngời
Giúi vào bóng tối cho đời đăm chiêu

Một rằng yêu, mấy rằng yêu
Mà bàn tay lạnh bước chiều xôn xao
Vội chi lối mộng chênh chao
Rồi từng đêm trắng rạt rào gió đông

Một bàn tay, mấy ấm nồng
An yên nắm chặt giữa giông bão đời
Đường trần tình dẫu chơi vơi
Vẫn hằn tâm tưởng một thời sắt son

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (530/533)

PHƯỢNG VÀ EM



PHƯỢNG VÀ EM

Ai đem sắc phượng giăng hè
Để con đường rộn tiếng ve một thời
Ngập ngừng cánh đỏ nhẹ rơi
Níu hồn về với khoảng trời xanh mơ

Ngỡ ngàng tà trắng ngây thơ
Em qua lúc ánh nắng chờ trên sông
Phượng như một vạt lửa hồng
Em như ngọn gió bềnh bồng tim tôi

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (529/532)

GIỌT MƯA THÁNG HẠ



GIỌT MƯA THÁNG HẠ

Bỗng dưng trời rét ngày hè
Mưa rơi khung cửa lòng se thắt lòng
Nhớ về một buổi đầu đông
Đò qua sông để long đong nỗi mình

Vẩn vơ tiếng sóng xập xình
Mắt thao láo lúc chưa bình minh lên
Phố xưa vẫn cứ rộng thênh
Ngọn đèn hiu hắt buồn tênh tách cà

Bẽ bàng năm tháng vụt qua
Đành thôi người đã trôi xa lạnh lùng
Dòng đời mưa giật gió tung
Neo bình yên bến ung dung đợi chờ

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (528/531)

CHƯA BAO GIỜ TÔI THẤY



CHƯA BAO GIỜ TÔI THẤY

Chưa bao giờ tôi thấy
Lối phố bỗng hoang tàn
Ngọn đèn đêm lẩy bẩy
Le lói niềm hoang mang

Chưa bao giờ tôi thấy
Vạn vật thoắt lặng thinh
Cơn gió mùa bải hoải
Se thắt bước chân mình

Chưa bao giờ tôi thấy
Bẵng luôn cả tiếng cười
Ngõ đêm vẫn còn đấy
Phách lạc loài muôn nơi

Chưa bao giờ tôi thấy
Người lại tránh xa người
Dòng đời như dừng lại
Để muộn phiền chơi vơi

4/2020
Nguyễn Sinh k7 (527/530)

CHIÊM BAO VÓI VỌNG



CHIÊM BAO VÓI VỌNG

Chẳng phải tình si cũng nhớ nhung
Lâng lâng ảo giác giữa muôn trùng
Đồi cao một buổi mây nghiêng ngả
Biển rộng trăm năm sóng vẫy vùng
Khắc khoải hiên thơ hòng hữu thủy
Bềnh bồng lối mộng phải vô chung
Hè sang nhấp nhoáng mùa hư ảnh
Khiến giấc chiêm bao mãi tột cùng

3/2020
Nguyễn Sinh k7 (526/529)